Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Lisa
    Lisa
    Anh cười gì chứ? Người ta có ý tốt nghĩ cho anh còn ở đó mà cười.
  • Tôi có chút hờn dỗi. Anh bị thương cũng là vì đỡ cho tôi nên giờ làm mấy chuyện không kia ảnh hưởng tới vết thương thì chẳng phải tôi cũng có một phần trách nhiệm sao. Đã nhịn được từng ấy ngày giờ nhịn thêm mấy ngày nữa thôi mà.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh muốn nhận ý tốt khác kìa.
  • Chuyện khác mà Jungkook nói không cần nghĩ tôi cũng biết anh đang nói đến chuyện gì. Tôi định từ chối và dỗ dành anh nhưng anh đã nhanh hơn một bước, anh phủ lên chiếc cổ trắng nõn của tôi, mà điểm này lại là yếu điểm làm tôi dần mất kháng cự. Thời điểm chúng tôi ân ái cũng đã lâu nên giờ khi anh chạm vào người toàn bộ tế bào thần kinh của tôi như bị điện giật, nhưng làm chuyện này ở trong xe thật không nên, tôi cố gắng dùng chút sức lực còn sót lại của mình thì thào.
  • Lisa
    Lisa
    Đợi lát nữa lên phòng đã. Ở đây là trong xe mà.
  • Chiếc xe của chúng tôi dừng lại ở bờ biển, nơi đây không có mấy người qua lại và yên tĩnh. Để mẹ chồng không biết chuyện Jungkook bị thương tôi đã gọi điện về cho bà ấy. Hai đứa nhỏ cũng rất ngoan không có vấn đề gì, về phía Nari thì khỏi cần nói, từ ngày con bé được làm chị và thấy em thì trong mắt chỉ có em thôi.
  • Jungkook trực tiếp cởi nút áo tôi bung ra, giọng anh dần trở nên khàn đi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em nghĩ anh còn nhịn được tới lúc đó à vợ?
  • Mồm đã dâng đến tận miệng chẳng lẽ lại bảo anh nhả ra? Làm gì có chuyện đó. Anh đã ăn chay niệm phật, nhịn còn hơn nhịn cơm cũng vì nghĩ cho vợ và con. Nay sức khỏe cô dần bình phục sao anh có thể làm theo yêu cầu cô khi chưa được ăn điểm tâm, đây là anh chưa yêu cầu ăn no nhé. Mà đợi anh ăn no không biết tới trừng nào mới no được. Anh phải công nhận rằng anh bị cơ thể vợ thôi miên, cứ hễ chạm vào là không muốn rời ra. Anh chỉ hận không thể cùng cô hòa quyện vào làm một, lúc nào cũng được cô ở cạnh.
  • Nói vậy thì chúng tôi sẽ cùng nhau làm chuyện này trên xe?
  • Lúc tôi ý thức được thì thân thể tôi đã không còn có mảnh vải nào. Bàn tay người đàn ông không ngừng vuốt ve lấy bầu ngực đầy sữa, tôi biết giờ phút này tôi sẽ không có cách nào thoát thân, thà phối hợp cùng anh để mọi chuyện tiến triển nhanh, có vậy chúng tôi mới được về nhà. Tôi đã đi từ trưa mà giờ trời cũng đã xế chiều.
  • Chợt tôi vội bắt lấy bàn tay Jungkook, đôi mắt không ngừng nhìn ra bên ngoài với vẻ lo lắng.
  • Lisa
    Lisa
    Mọi người sẽ thấy mất.
  • Tôi không muốn ngày mai được lên trang nhất mặt báo về chuyện này đâu. Dù cơ thể tôi cũng không khá hơn là bao nhiêu nhưng để người khác bàn tán về chuyện này chắc tôi sẽ không sống được mất.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chúng ta có thể nhìn ra bên ngoài nhưng người ở ngoài sẽ không thấy vợ chồng mình đâu. Vả lại giờ tan tầm ai lại có thời gian đi dạo ở hồ chứ.
  • Nghe được điều đó tôi thở phào, lại thấy có điều gì đó không đúng, chính anh là người đề nghị đến hồ này. Nếu vậy chuyện này đã được Jungkook suy tính trước.
  • Lisa
    Lisa
    Anh dám có mưu đồ xấu.
14
Chương 121