Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Mới sáng sớm Jungkook đã đến công ty. Buổi trưa mẹ chồng vì sợ con trai không ăn cơm nên chuẩn bị đồ cho con. Những tưởng bà ấy sẽ đem đến công ty cho Jungkook, ai dè mẹ chồng gọi tôi xuống.
  • Mẹ
    Mẹ
    Con đem thức ăn cho bố nó đi. Con ở nhà để mẹ trông.
  • Về chuyện này tôi lập tức phản đối.
  • Lisa
    Lisa
    Ở công ty có cơm mà mẹ. Bình thường anh ấy ăn cơm ở đó suốt à!
  • Mẹ
    Mẹ
    Con chưa biết chuyện Jungkook bị đau bao tử sao? Chắc nó sợ con lo lắng nên không cho con biết đó.
  • Lisa
    Lisa
    Anh ấy đau bao tử sao?
  • Đúng là chuyện này tôi không hề hay biết Jungkook bị đau bao tử, cũng chưa từng thấy anh dùng đến thuốc. Nhiều lúc tôi nấu đồ ăn cay anh cũng không nói. Chẳng biết người thông minh hay kẻ ngốc nữa.
  • Mẹ
    Mẹ
    Mẹ còn nhớ rõ hồi tiểu học nó đau tới mức phải nghỉ học. Lúc ấy mẹ với bố bận nhiều việc cứ nghĩ nó ốm bình thường thôi, ai dè nó đau đến ngất đi mới đưa đến bệnh viện và biết đó chứ. Mẹ mắng nó thì nó chỉ đơn giản nói sợ bố mẹ lo lắng.
  • Nghe mẹ nói vậy tôi có thương anh nhưng tôi vẫn chưa tìm được lý do tha thứ cho anh nên vẫn ương bướng nói.
  • Lisa
    Lisa
    Anh ấy giờ lớn rồi đâu phải là con nít nữa.
  • Những tưởng mẹ chồng sẽ mắng tôi một trận nhưng bà chỉ đưa ánh mắt nhìn tôi rồi mỉm cười. Gương mặt như đã hiểu rõ mọi chuyện, bà đưa ra suy đoán của mình.
  • Mẹ
    Mẹ
    Có phải hai đứa đang giận nhau không? Đêm qua con còn ngủ với Nari nữa.
  • Không chỉ là câu hỏi mà bà còn đưa ra luôn tối qua tôi ngủ đâu. Chỉ vì không muốn nhìn thấy gương mặt kia mà bị mẹ chồng bắt gặp không bỏ sót ý chính nào rồi. Tôi viện đại một lý do.
  • Lisa
    Lisa
    Nari chưa lớn lắm mà đã phải làm chị nên con ngủ với con bé để nó đỡ tủi thân thôi. Hai vợ chồng con vẫn bình thường mà.
  • Nếu vậy thì tốt. Tối nay mẹ ngủ với Nari cho. Giờ con đem cơm đi cho chồng đi.
  • Không biết mẹ không nhận ra lời nói dối của tôi hay bà ấy không muốn vạch trần nó nữa. Nhưng một điều không thay đổi là tôi phải lấy cơm đi cho Jungkook.
  • Tự nhiên lao vào hang cọp chắc Jungkook thấy tôi trong bụng vui như được mở cờ ấy chứ. Tôi dự định sẽ để thư ký lấy vào cho anh rồi tôi đi về cho anh, nhưng người tính không bằng trời tính khi tới mọi người đi ăn trưa hết rồi. Tôi đang uể oải đi lên vào trong thang máy thì người tôi không muốn gặp ở đây nhất lại xuất hiện.
  • Kim Ye Jin, cô ta đến đây nhằm để chế nhạo tôi hay gì chứ?
  • Tôi giả bộ không thấy cô ta thì Kim Ye Jin cũng xuất hiện lù lù trước mặt.
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Chị mang cơm đến cho sếp ạ?
  • Lisa
    Lisa
    Không phải cô nhìn thấy rồi à còn hỏi.
  • Một chút hứng thú của tôi cũng không có từ khi gặp Kim Ye Jin. Tôi cầm túi về phía cô ta.
  • Lisa
    Lisa
    Nếu cô đã ở đây rồi thì cầm nó lên cho anh ta luôn đi. Tôi còn con nhỏ ở nhà.
  • Kim Ye Jin biết vợ sếp không thích cô nhưng thế cũng đúng thôi khi cô đã phiền vợ sếp nhiều rồi trong khi bản thân vợ con vượt qua ranh giới sinh tử sếp lại không có mặt. Vốn là người được chồng yêu chiều hết mực, vào thời khắc quan trọng lại không thấy đâu thì ai chẳng giận chứ. Về chuyện này cô là người liên quan không ít nên cô phải nói gì đó giúp vợ chồng sếp làm hòa với nhau thôi.
  • Lúc Kim Ye Jin định lên tiếng thì cô nhận được điện thoại. Người bên trong quát ầm lên làm những ngón tay khẽ run lên, cô quay đi hướng khác cố gắng để người ta không nhìn thấy sự yếu đuối của mình.
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Anh mà làm mất một sợi tóc của con thì anh sẽ chết với tôi đó.
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Anh có một ngày làm tròn bổn phận người bố chưa hả?
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Tôi sẽ lập tức về ngay!
  • Dù tôi không nhìn Kim Ye Jin nhưng tai tôi vẫn lắng nghe cô ấy nói chuyện, có vẻ cô bị ai đó uy hiếp đến con của mình. Tôi chưa kịp suy nghĩ cô ấy đã tới cạnh tôi nói.
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Giữa tôi và tổng giám đốc không có chuyện gì mà ám cả. Chị có được người chồng hết mực yêu thương mình nên trân trọng người đó, kẻo đánh mất sẽ không tìm lại được đâu.
  • Lúc này tôi mới nhìn bóng lưng vội vã của Kim Ye Jin. Chẳng hiểu sao tôi cứ nghĩ đến lúc cô ấy đi.
  • Jungkook thấy tôi đến mới đầu thì bất ngờ, sau đó sửng sốt mãi sau mới nói thành lời.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Mẹ bảo em mang cơm đến cho anh sao? Không cần phải làm vậy đâu mà.
  • Tôi bĩu môi quay mặt sang hướng khác. Nhắc nhở anh ăn nhanh rồi tôi còn đem chứng cứ về cho mẹ chồng kiểm tra nữa.
  • Khi chuẩn bị về tôi thấy không được. Vốn dĩ tôi không phải người thấy chết mà không cứu, mà đã biết rồi lại càng không có cách nào ngó lơ. Vậy nên tôi kéo Jungkook đi, bảo anh lái xe đến nhà Kim Ye Jin, anh vội giải thích lên giải thích xuống.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em tới đó làm gì? Anh và Kim Ye Jin thật sự không có gì với nhau thật mà.
  • Lisa
    Lisa
    Sao anh nói nhiều thế nhỉ? Anh không nói ai bảo anh câm đâu.
14
Chương 117