Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Có chuyện thường là mất ngủ, lăn mãi vẫn không chợp nổi mắt. Tôi ngồi bật dậy, đi uống nước.
  • Rõ ràng là vợ chồng tôi đang có khúc mắc mà Jungkook không về nữa. Anh gọi điện nói cần tiếp khách hàng quan trọng, giờ này hơn 11 giờ vẫn chưa có mặt ở nhà.
  • Thật là gặp đối tác hay chỉ lấy lý do làm chuyện xấu. Không thấy tận mắt tôi thật không tin được. Nay tôi đến công ty Jungkook anh lại có thái độ như vậy nữa. Thử hỏi tôi không suy nghĩ sao được.
  • Vừa lấy cốc nước ra tôi nghe thấy tiếng động bên ngoài. Jungkook lảo đảo đi vào, tôi đặt cốc nước xuống kịp đỡ lấy anh, thiếu chút nữa anh đã ngã xuống đất rồi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em chưa ngủ sao vợ? Tối nay anh say quá.
  • Lisa
    Lisa
    Gặp đối tác nào mà khiến anh say như này. Sao không bảo ai đi giúp?
  • Có thể do tôi nghĩ nhiều, giờ thấy anh say thế này lại thấy mình không nên.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có bảo Kim Ye Jin đi nhưng cô ấy chẳng uống được bao. Anh về nhà được với vợ là tốt lắm rồi đó. Đừng giận anh về chuyện hôm nay nhé.
  • Lisa
    Lisa
    Không phải ai mà cứ Kim Ye Jin vậy? Nào, cẩn thận.
  • Tôi đang mang thai nên đỡ thêm Jungkook lên phòng mệt bở hơi tai, cũng may cô giúp việc đến giúp không tôi thả anh ở cầu thang luôn rồi.
  • Đến được phòng ngủ mệt bở hơi tai rồi. Tôi bảo cô giúp việc đi lấy nước với khăn để tôi lau mặt cho Jungkook. Cổ áo anh có vết son đỏ, màu son này tôi đã thấy qua. Nếu như không nhầm là màu son của Kim Ye Jin.
  • Hai người họ tiến triển đến đâu rồi? Thật sự Jungkook đã phản bội tôi sao? Có khi nào vết son này chỉ là vô tình chứ không phải cố ý không?
  • Chẳng biết nữa. Nói tóm lại mối quan hệ giữa hai người họ không bình thường.
  • Tôi có nên ngồi nói chuyện với Jungkook một lần. Nếu có chuyện đó thật thì anh chưa lún sâu tôi sẽ cho anh một cơ hội, còn nếu đã đi quá xa... Tạm thời tôi chưa suy nghĩ được điều đó.
  • Đau óc Jungkook ong ong như muốn nổ tung ra. Tối qua anh uống nhiều quá, mà gặp đối thủ mạnh nữa thì thôi rồi. Trước Aron còn uống thay anh một nửa, giờ anh tự mình ôm tất chẳng vậy. Cũng may anh đã lường trước chuyện lành ít giữ nhiều nên cho tài xế đợi, nếu không, anh ngủ ở đâu chứ không phải trên giường của mình rồi.
  • Quay sang bên vợ dù chưa tỉnh ngủ Jungkook cũng bật dậy vì gương mặt cô đang rất nghiêm trọng.
  • Lisa
    Lisa
    Chúng ta nói chuyện đi.
  • Tôi đặt chiếc áo có vết son đến trước mặt Jungkook. Anh say nhưng không có nghĩa anh mất hết kí ức, chuyện tối qua có thể anh không quên được.
  • Jungkook biết ngày này cũng đến, mấy nay anh thấy có lỗi với vợ nên tránh mặt cô lắm rồi. Giờ là lúc nói thật cho vợ biết thôi. Cô làm gì anh cũng chấp nhận.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Kim Ye Jin có tình cảm với anh, nhưng anh nói thẳng với cô ấy là anh không thích cô ấy rồi. Chuyện anh và cô ấy đi chung chỉ vì công việc thôi. Ye Jin là người thiết kế công trình này nên anh không thể không làm việc chung với cô ấy. Còn vết son này có thể do lúc cô ấy đỡ anh nên bị bám vào thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Hai người có gì với nhau chưa?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chưa có gì cả. Ngoại trừ một nụ hôn cô ấy bày tỏ tình cảm với anh và bị anh từ chối thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Vậy sao anh tránh mặt em?
  • Anh không thể nói anh bị siêu lòng vì nụ hôn đó được. Tối qua anh cũng từ chối vì anh biết rõ đó chỉ là tình cảm nhất thời nên không đi được đánh mất những gì đang có, nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén nên anh rất sợ một ngày nào đó anh làm chuyện có lỗi với vợ nhiều hơn.
  • Thấy Jungkook không trả lời nhưng tôi vẫn chọn cách tin tưởng anh, chỉ có vậy tôi mới giữ được cuộc hôn nhân này, hoặc tôi đang trốn tránh sự thật rằng trái tim anh đang dần hướng về người khác.
  • Lisa
    Lisa
    Em tin anh. Tuy nhiên anh đừng phụ lòng tin của em là được. Chúng ta đã có con và sắp chào đón thêm hai bé nữa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nhất định anh sẽ giữ vững lập trường của mình.
  • Lisa
    Lisa
    Nay anh phải đến công ty không? Em... ngủ không được.
  • Tôi mệt mỏi hỏi anh. Đôi mắt lờ đờ vì buồn ngủ.
  • Jungkook vội đứng dậy ôm lấy cơ thể tôi lên giường, tôi tiện tay ôm lấy thắt lưng anh. Anh hiểu ý ôm lấy tôi vào lòng vỗ về. Thật sự thì tôi bất an hơn bất cứ ai, người đàn ông này có chịu được hai tháng ăn chay không hay mỡ dâng tới tận miệng không ăn không được.
  • Chưa bao giờ tôi thấy bất an như lúc này. Một cô gái có khả năng đe dọa đến hôn nhân của tôi, ngày ngày chồng tôi cùng cô gái đó tiếp xúc với nhau. Dù lí trí bảo anh không được nhưng ai biết lúc nào anh bị dao động.
  • Cỏ dại hoa thơm ai chẳng muốn. Tôi bây giờ lại quá xuề xòa, so với cô gái đó khác nhau một trời một vực, thử hỏi tôi không lo lắng mà yên tâm được thì giỏi lắm.
  • Nghĩ gì tôi cũng phải nghĩ cho con nên tôi gắng điều chỉnh tâm trạng cho mình, ăn ngủ đủ giấc, còn tháng nữa sinh rồi.
14
Chương 112