Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jisoo bật chế độ diễn xuất của mình mà cười nức nẻ, cố gắng cất tiếng truyền tới.
  • Jisoo
    Jisoo
    Tôi đùa với cô thôi. Jungkook nói Nari bảo cô mập, anh ấy sợ cô buồn nên bảo tôi gọi chọc cô cười. Thấy sao, diễn xuất của tôi vẫn đỉnh chứ hả?
  • Lisa
    Lisa
    Tưởng chuyện gì. Thay vì cô làm tôi cười tôi suýt nữa đến công ty Jungkook túm tóc anh ấy rồi.
  • Jisoo
    Jisoo
    Anh ấy sẽ không làm gì có lỗi với cô đâu. Yên tâm dưỡng thai rồi sinh cặp long phụng để tôi lên chức mẹ nuôi còn lấy vía nữa.
  • Lisa
    Lisa
    Vậy mà chẳng thấy mẹ nuôi về thăm hai con gì cả.
  • Jisoo
    Jisoo
    Trời ơi...
  • Cứ thế Jisoo than cô bận tới mức không có thời gian nghỉ nữa. Mới đầu khi mọi người biết cô ấy đã kết hôn thì phẫn nộ, sau lại chào đón nhiệt tình, ngay cả Aron cũng được thơm lây mà được mời đóng quảng cáo. Vợ chồng cô ấy lên như diều gặp gió. Nghĩ lại chỉ có mình tôi là chẳng làm gì, suốt ngày chỉ ở nhà rồi đi dạo chờ con và chồng về. Tôi không biết sống thế này có ý nghĩa gì không nữa.
  • Bất chợt tôi giật mình về suy nghĩ của mình.
  • Làm vợ làm mẹ là nghĩa vụ cao cả đâu phải ai cũng làm được. Vậy nên việc của tôi không kém ai cả.
  • Tôi lại nghĩ đến đã lâu không đến công ty Jungkook, phải tạo bất ngờ cho anh để anh có động lực kiếm tiền chứ. Vậy là tôi vác bụng bầu lên taxi, để chắc anh không ra công trường tôi còn gọi cho Jungkook xác định vị trí của anh ở đâu, sau đó lại tìm lý do để anh không phát hiện tôi đến.
  • Thế nhưng lúc tôi tới nơi thư ký nói Jungkook không ở công ty, điều này làm tôi khó hiểu khi không biết vì sao anh nói dối tôi. Nó cũng nảy sinh sự nghi ngờ của tôi khi Jisoo nói thấy Jungkook ở đâu đó.
  • Tôi vào phòng Jungkook ngồi thấy trên bàn anh nhiều văn kiện chưa được xử lý, vì chán không có việc gì nên tôi cầm xem thử một hai văn kiện. Viết mấy cái này cho tôi viết cũng viết được.
  • Tôi xoay ghế nhìn ra cửa kính trong suốt. Mọi thứ xung quanh thu gọn trong tầm mắt tôi, những ngôi nhà cao tầng san sát nhau, trên cao là những đám mây bay lượn nối tiếp nhau, phía dưới có dòng người qua lại. Ngỡ như chúng sẽ gây phiền cho công việc lắm, thay vào đó tấm kính ngăn cách tiếng ồn ngoài đó. Tôi không khỏi cảm thấy người phát minh ra nó.
  • Khi tôi đang gật gù thì xe Jungkook chạy về, những tưởng chỉ có anh tôi lại thấy một cô gái bước xuống từ ghế phụ mà lẽ ra vị trí đó phải để cho tôi mới đúng.
  • Điều làm tôi bất ngờ hơn là Jungkook lại đang cười nói với cô gái đó một cách tự nhiên, tôi biết mình không nên có cảm giác ghen tuông, nhưng đó là cảm xúc khi yêu một ai đó. Người anh có thể cười nói vui vẻ chắc là đối tác mà càng là phụ nữ anh càng cần tạo thiện cảm hơn. Nhìn lại mình tôi lấy tay vuốt mặt tránh sang một bên, lỡ như Jungkook đang có việc quan trọng mà tôi lại làm phiền thì không hay.
  • Thế nhưng anh lại đi vào một mình, đối tác gì đâu không thấy. Vẻ như anh cũng không phát hiện ra tôi ở đây.
  • Xem lúc nào anh mới biết tôi ở đây!
  • Nhìn Jungkook làm việc rất chuyên tâm đến độ tôi đúng ở góc không quá khó nhìn thấy anh vẫn không phát hiện ra cơ mà. Có khi nào là anh đang cố tình làm như vậy không?
  • Bình thường thương vợ con là thế. Giờ vợ lù lù trước mặt cũng không thấy, trong mắt anh không còn duy nhất hình bóng tôi nữa sao.
  • Tôi tức giận đi ra ngoài nhìn xuống anh với ánh mắt hình viên đạn, để xem anh đang ngó lơ tôi hay thật sự không thấy sự hiện diện của tôi ở trong phòng.
  • Cuối cùng Jungkook cũng ngẩng mặt lên, thay vì sự quan tâm là cái nhìn tức giận của anh, ánh mắt anh băng lãnh đến phát run.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đến sao không nói cho anh biết.
  • Lisa
    Lisa
    Em làm gì cho anh phải giận thế hả? Người nên giận là em chứ không phải anh đâu. Trước khi em tới em hỏi anh ở đâu anh nói mình ở công ty. Vậy em thử hỏi công ty của anh là ở bên ngoài cùng cô gái khác cười nói vui vẻ à?
  • Tôi còn giận hơn cả Jungkook. Thà anh không tức giận với tôi còn hơn là để sự uất ức của tôi bộc phát, anh nghĩ anh đúng hết chắc, anh nghĩ anh lo lắng cho tôi nên mới nói ra điều đó à. Cứ cho là anh sợ tôi gặp chuyện nên mới nói vậy đi, nhưng cũng không nên tức giận. Hay anh sợ tôi phát hiện ra chuyện xấu anh làm?
  • Lúc này Jungkook mới biết mình quá đáng, anh luống cuống đứng dậy giải thích.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nghe thư ký nói em tới anh vui lắm nhưng chẳng vui được lâu lại nghĩ em vác hai tiểu yêu trong bụng. Một mình anh đã thấy nặng nhọc rồi. Đằng này em còn tha cả con, thử hỏi anh không tức giận sao được.
  • Lisa
    Lisa
    Đừng đánh trống lảng. Anh giấu em có người phụ nữ bên ngoài phải không?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Không có.
  • Lisa
    Lisa
    Tại sao anh không nhìn thẳng vào mắt em để nói.
  • Ánh mắt Jungkook đang trốn tránh, chứng tỏ anh có vấn đề thật. Anh càng như vậy tôi càng nghi ngờ hơn.
14
Chương 110