Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Cô ra giá đi. Nếu không muốn đến công ty tôi làm thì bán lại bản vẽ cho tôi. Chỉ cần cô hoàn thành muốn bao nhiêu đều được. Chưa kể khi trở thành nhân viên chính thức công ty thì cô sẽ nhận được nhiều ưu đãi và lương tháng cao hơn. Suy tính cho kỹ thì cô biết như nào được lợi hơn rồi ấy.
  • Kim Ye Jin biết người đàn ông nói nhiều như vậy là muốn cô vào làm việc. Điều kiện đưa ra đúng là làm người ta siêu lòng thật, cô làm giá quá không khéo người ta không cần nữa. Vả lại người đàn ông đã hạ mình xuống mời cô thì cô cũng phải làm gì đó thôi.
  • Dù vậy Kim Ye Jin vẫn tỏ ra gượng ép.
  • Kim Ye Jin
    Kim Ye Jin
    Như anh đã nói, bản vẽ của tôi đưa đi đâu ai cũng nhận, vì chính miệng anh nói ra câu đó nên chắc chắn nó có gì đó anh mới muốn mua. Tuy nhiên đứa con của tôi thì tôi sẽ không bỏ nó cho ai cả.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Quyết định vậy đi!
  • Lo chuyện đó xong tôi như trút được gánh nặng. Tinh thần cũng trở nên thoải mái hơn.
  • Về nhà tôi thấy Lisa đang ngồi ở ngoài sân, đôi chân cô đặt ở ghế mà xoa bóp. Thời gian gần đây tôi lơ là với vợ quá rồi. Tôi áy náy đến gần cô, quỳ một đầu gối mình xuống, giọng nói đầy cưng chiều.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Để anh xoa bóp cho em. Lần này nữa thôi rồi chúng ta không sinh em bé nào nữa. Lần này lỡ rồi mà em vất vả quá anh lại không giúp được gì.
  • Lisa mỉm cười, con cái là do trời cho về chuyện này cô đâu trách chồng được. Nhiều thứ anh phải lo toan, còn cô chỉ có một việc nên so với chồng cô đã làm gì nặng nhọc đâu, bốn tháng nữa là nhẹ bụng rồi, nhiều lúc sinh song còn không nhớ con mình ở đâu nữa. Bệnh này chẳng khác nào đáng trí cả.
  • Cô xoa đầu anh như đây là con trai của cô vậy.
  • Lisa
    Lisa
    Vất vả lúc này nhưng về già con cái đuề huề ở cạnh lại thấy quãng thời gian này chẳng là gì cả.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vậy em muốn sinh mấy người con?
  • Tôi hỏi. Xem ra vợ đã nghĩ đến về già rồi, còn nghĩ trước cả tôi nữa. Nếu cô có sức sinh thì tôi cũng có sức tạo giống, chỉ là mỗi lần cô mang thai tôi lại bị cấm túc như thái giám, cũng may sức chống chọi của tôi mãnh liệt, nếu không tôi đã bị các cô gái ngoài kia mê hoặc rồi. Chưa kể vợ còn cho phép tôi ra ngoài mèo mả gà đồng kìa. Nói thế thôi, tôi mà có cô gái bên ngoài hóa chẳng có lỗi với vợ con lắm sao. Vì vậy, tôi có nhịn thêm thì khi chờ vợ sinh xong, qua thời gian ở cữ của cô thì chuyện đó lúc nào chẳng được. Ngày trước tôi với vợ chưa gặp nhau tôi vẫn sống bình thường đấy thôi. Giờ sao có chút mà không nhịn được.
  • Lisa cẩn trọng suy nghĩ, nhưng trong chuyện này đâu thể nói muốn là được, còn phụ thuộc vào nhiều thứ và điều kiện gia đình nữa. Với gia đình của họ dĩ nhiên không cần lo khoản này, chủ yếu có chăm con được hay không thôi.
  • Sau cùng cô cũng nói.
  • Lisa
    Lisa
    Sinh thưa chút thì mấy đứa cũng được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    A, nay vợ nổi hứng thú vậy cơ.
  • Lisa
    Lisa
    Sinh con đẻ cái không phải nổi hứng thú mà là trách nhiệm của người làm cha làm mẹ.
  • Lý lẽ của vợ đúng là chẳng giống ai. Tôi muốn cãi cũng không nổi, mà chẳng có gì phải cãi nhau với mong muốn này của vợ cả.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh sẽ cố hết sức.
  • Chồng cô lại có suy nghĩ lệch lạc rồi. Chuyện này đâu cần cố, con cái là lộc trời cho nên cố hay không cũng chẳng được.
  • Thế là người xoa bóp người tìm chủ đề khác để nói, từ trên trời dưới biển tôi vẫn chưa nghe hết chuyện vợ nói. Nghe người khác nói tôi thấy chán lắm, mà vợ nói gì tôi cũng không thấy chán.
  • Bế vợ về phòng, nhìn cô ngủ ngon trong vòng tay tôi thật không muốn đặt cô xuống giường chút nào, nhưng để cô ngủ như vậy sẽ rất khó chịu.
  • Đặt vợ xong tôi lưu luyến nhìn cô một lúc mới lưu luyến đến phòng làm việc. Hiệu xuất công việc tốt khi tôi chiêu mộ được nhân tài, trả lương gấp đôi người khác nên phải hơn chứ.
  • Một lần khi tài xế lái xe ngang qua Kim Ye Jin lúc cô ấy chưa bắt được xe tôi trót nhìn thấy nên để cô ấy ngồi xe trở về nơi cô ở luôn.
  • Kim Ye Jin ở nơi không mấy đảm bảo, cô có con gái 7 tuổi và làm mẹ đơn thân. Mới đầu Kim Ye Jin còn e nghẹn khi tôi biết nơi cô ở. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là sếp cần biết nơi ăn trốn ở nhân viên một lần, lỡ lúc cần mà không gọi được mới tìm đến tận cửa chứ.
  • Hoàn cảnh Kim Ye Jin khó khăn tôi cũng tạo điều kiện cho cô ấy hơn. Chuyện này phải để bình thường không cô ấy phát hiện ra tôi ưu ái hơn lại cảm thấy tự ti thì không hay, mà chuyện này vợ tôi lại rất giỏi nên tôi hỏi Lisa.
  • Đã là vợ chồng ở bất cứ phương diện nào tôi đều nói cho Lisa biết, nhất là khi một lần tôi sắp mất cô càng làm tôi sợ mất cô hơn là bản thân tự giải quyết một mình, hai người vẫn hơn một, lợi ích cũng khác nhau.
  • Thế nhưng...
14
Chương 108