Tình yêu của anh, sự nghiệp của em / Chương 3: Trằn trọc suy nghĩ
Tình yêu của anh, sự nghiệp của em
  • Phụ giúp di Hai cả ngày mệt mỏi. Lúc về nhà đã là 6 giờ rồi, cô tắm rửa rồi xuống ăn cơm.
  • "Hải, kêu chị hai xuống ăn cơm." Mẹ Tuyền ra lệnh cho thằng em Mai
  • Nó miễn cưỡng, đứng trước cầu thang, lấy hơi: "Chị Mai, xuống ăn cơm." Hét to đến nỗi rung cả nhà.
  • "Rồi, đợi tí, đang sấy tóc". Tiếng trả lời với âm lượng không kém phần "bé nhỏ" của Mai vang xuống dưới nhà. Tiếng máy sấy xòa xòa, từng lọn tóc đen láy quấn vào nhau, bàn tay thon dài lân lê từng lọn, ngọn tóc ẩm ướt lướt qua bờ ngực rồi lại bay ra sau lưng. Sấy một lúc rồi cũng đã khô, mai chạy ngay xuống dưới nhà ăn cơm.
  • ...
  • Cô gắp một miếng súp lơ xanh luộc vào bát, từ từ đưa lên miệng, nuốt trọn. Đôi má căng phồng, làn da trắng mịn vừa mới vừa tắm trong làn nước mát, đôi mắt nhắm chặt, mãn nguyện nhai miếng súp lơ.
  • "Mai, năm nay con học lớp 12, cuối cấp rồi đấy, chẳng mấy chốc mà thi đại học đâu. Chú ý mà học hành đi, khoảng thời gian này không tơ tưởng hay mộng mơ gì nữa đâu nhé. Chọn trường nào là do con quyết định, bố mẹ chỉ đóng góp ý kiến thôi." Lời nói của bố Sinh làm cô hơi khựng lại.
  • Hàng ngày bố Sinh là người vô cùng quyết đoán và nghiêm khắc, nhưng trong một số chuyện, ông cũng cực kì tâm lý.
  • "Chọn cái trường gì dễ xin việc thôi, tốt nhất là đừng mất học phí, tao còn thằng em mày ở nhà nữa. Cơm áo gạo tiền, tao mệt lắm." Mẹ Tuyền nói tiếp.
  • Cô nghe xong có đôi chút đắn đo, ngồi đực ra.
  • Mẹ gắp một miếng thịt luộc vào bát cô, rồi quay ra gắp thêm miếng nữa vào bát thằng Hải. Nó ăn cơm bất cần đời, dính quanh miệng, trông phát gớm. Thế nhưng chuyện cô để tâm nhất bây giờ là câu nói của bố mẹ, thực sự nên làm thế nào đây ?
  • Kết thúc bữa cơm, cô dọn dẹp rồi đi rửa bát. Thằng Hải khỉ đột nằm chiễm chệ trên chiếc ghế gỗ, bên cạnh là một đĩa quýt, tay liến thoắng bóc vỏ, vừa xem tivi vừa cười hô hố. Trông có dở hơi không cơ chứ.
  • Xong xuôi rồi, cuối cùng cũng dọn xong. Cô lững thững ra ghế ngồi, đối diện với thằng Hải, ngước mặt: "Ê, Hải khỉ đột, cho xin quả đê."
  • Nó đang tập trung xem phim thì bị cô gọi cho giật mình, liếc mắt nhìn. Đôi mắt hướng xuống đĩa quýt chỉ còn có hai quả, đưa tay cầm quả trông có vẻ rám nắng, ném qua chỗ cô. Không quên buông lời dè bỉu: "Nài!"
  • Cô vội chộp lấy, quả quýt nằm gọn trong lòng bàn tay. ngón tay khẽ bóc tách từng múi, đưa lên miệng, không ngừng cảm thán. Đúng là quả rám nắng ăn bao giờ cũng ngọt.
  • ....
  • Trên phòng ngủ
  • Cô đắn đo về những lời nói trong bữa cơm ban nãy. Trầm ngâm mở chiếc điện thoại đã cũ, tra với từ khóa 'Đại học không mất phí'. Kết quả không nằm ngoài dự đoán: Sư phạm, Quân đội, Công an. Đây đều là những ngành nghề vô cùng tốt, là mơ ước của biết bao người, thế nhưng nó không phải là mơ ước của cô.
  • Cô nhận thức được việc gia đình mình không khá giả, thế nên ngay từ khi bước chân vào ngưỡng cửa cấp ba, cô đã ấp ủ khát vọng trở thành một doanh nhân. Nhưng đâu dễ dàng, trở ngại đầu tiên mà cô mắc phải chính là gia đình.
14
Chương 3: Trằn trọc suy nghĩ