Tình yêu của anh, sự nghiệp của em
  • "Nè tí nữa ăn xong tô bún rồi đi phụ xe giùm dì Hai nha".Mẹ Tuyền ra lệnh cho cô.
  • "Ủa dì Hai là phụ gì vậy mẹ"
  • "Mày lên xe buýt làm phụ xe thay dì Hai. Xíu nữa dì Hai đi công chuyện với tao. Mà mày hỏi nhiều quá, ăn nhanh lên rồi đi, 15 phút nữa là phải có mặt rồi đó"
  • "Ủa mẹ sao hông nói con sớm, con chưa chuẩn bị gì nữa mà"
  • "Thì tại giờ tao mới nhớ. Mày khỏi chất vấn nhanh cái thây lên"
  • Kim Mai tốc biến lên phòng thay quần áo. Cô mặc bộ quần áo đơn giản với chiếc mũ lưỡi trai, áo phông trắng và quần sáng màu. Cô nhanh chóng đeo giày, thao tác nhanh đến mức người ngoài nhìn vào nghĩ cô bị .... ma đuổi. Mọi việc đã xong, cô tức tốc chạy ra ngoài cổng, nhanh như một cơn gió.
  • "Trời trời, làm gì thấy ghê vậy, làm như ai truy nã hay gì" Mẹ Tuyền đang rửa bát cũng phải lên tiếng.
  • ......
  • "Dạ của anh hết 70 nghìn hai người."
  • Một đôi bàn tay gân guốc, chắc nịch đưa tờ 100 nghìn cho cô.
  • Bàn tay thon thả trắng nõn của cô lấy 30 nghìn trong cọc tiền đã được buộc ngay ngắn. Một điều kì lạ rằng, Mai phải làm rất nhiều công việc, kể cả việc nặng nhưng tay cô lại vô cùng thon thả, có thể nói là trắng nõn. "Em gửi tiền ạ, dạ em cảm ơn"
  • "Ừm". Anh chàng kia đáp lại
  • Giọng nói trầm đục ấy. Mai ngỡ ngàng, ngước đôi mắt lên nhìn anh chàng kia. Anh chàng đeo chiếc khẩu trang trắng, nhưng đôi mắt ấy.... sát khí. Cô bỗng chốc run người, sao người trẻ thế này lại có đôi mắt sắc bén và ngữ điệu trầm ổn như thế chứ. Đây là lần đầu tiên cô thấy. Dời mắt xuống, cô va phải chiếc sống mũi. Oa, cao vậy à. Mặc dù đã bị khẩu trang che khuất một nửa nhưng quả thực... nó quá cao rồi!! Aaaa trái tim thiếu nữ của tôi.
  • "Sao vậy?" Anh chàng kia bỗng chỗc lên tiếng. Cô giật nảy mình, hoàn hồn.
  • "Kh...Khô....Không có gì" Đúng là dọa người mà. Nhưng sao cô cứ cảm thấy người đàn ông này không hề tầm thường nhỉ.
  • Đương nhiên là không tầm thường rồi
  • Đây chính là Gia Bảo. Sở dĩ anh có tên này là vì anh chính là cháu đích tôn của nhà họ Phạm - Tập đoàn sản xuất và vận chuyển linh kiện ô tô lớn nhất cả nước. Còn tại sao một người như thế lại đi xe buýt á. Nhân một ngày đẹp trời ông nội ở trong Phạm Gia Viên buồn chán, kéo anh đi, kêu là đi trải nghiệm cuộc sống. Và đây, hiện giờ anh đang phải ngồi trên chiếc xe buýt cùng với ông nội và bỏ lại một đống công việc trên công ty. Thật là vô nghĩa.
  • Vậy thì ông nội anh đâu? Chính là người ngồi cách hai hàng ghế trên chỗ của anh. Ông cụ nãy giờ đã chứng kiến cảnh tượng mà cô ấp a ấp úng.
  • Anh năm nay 24 tuổi, vừa mới học xong được một vài năm, đang thực tập ở công ty với chức vị là phó giám đốc. Đúng là "con vua thì lại làm vua" mới đi thực tập đã ở chức vị phó giám đốc. Trời, đây rốt cuộc có phải là thực tập không vậy.
  • Suốt cả buổi từ lúc anh chàng đó lên xe, đến tận khi anh ta xuống, cô nàng vẫn cứ ngồi ngây ngốc mà suy nghĩ. Cô tự hỏi: Thực sự trên đời có người như thế sao?
  • .....
14
Chương 2: Gặp gỡ