Sau Khi Tôi Bỏ Rơi Nam Chính
  • 6.
  • Trong lúc tôi đang lo lắng không biết lấy cây bút kia bằng cách nào thì ở trên sân khấu Tạ Từ Yến lại đang cười đến vân đạm phong khinh*.
  • *Tựa như gió thoảng mây trời, kiểu thờ ơ, bình thản không màng điều gì khác.
  • Cậu ấy đứng trước camera, dưới sự vỗ tay của mọi người, tùy tiện tháo mặt nạ ra.
  • Ngay lập tức ở phía dưới liền truyền đến những tiếng kinh hô: “Đây không phải là Tạ tổng sao?”
  • “Anh ta thực sự đã đích thân tới buổi đấu giá này sao, tôi nhớ rằng công việc kinh doanh của anh ta rất bận rộn mà!”
  • “Trời ơi, nhìn bên ngoài anh ấy còn đẹp hơn ở trong ảnh…”
  • Trong những tiếng cảm thán khác nhau, người bán đấu giá cẩn thận đi tới phỏng vấn Tạ Từ Yến: “Anh Tạ, tại sao anh lại sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua bức tranh này?”
  • Trong ánh mắt tò mò của mọi người, Tạ Từ Yến thản nhiên mở miệng: “Đây là bức tranh vợ tôi đã vẽ cho tôi.”
  • Tôi: ?
  • Tôi không thể tin được nhìn lên sân khấu nhưng Tạ Từ Yến vẫn luôn bình tĩnh trước sau như một, giống như đang chân thành tha thiết bày tỏ tiếng lòng của mình với vợ yêu.
  • Dưới sân khấu, nhất thời vang lên một loạt những tiếng la ó, xôn xao: “Tạ Từ Yến thế mà đã kết hôn!”
  • “Nghe nói, anh ta vì ánh trăng sáng cả đời sẽ không kết hôn mà? Tại sao lại thay đổi ý định rồi?”
  • “Cô xem tiểu thuyết quá nhiều rồi đó… Có người đàn ông thành đạt nào lại làm việc theo cảm tính không?”
  • “Đúng vậy, nghe nói cậu ta rất thân thiết với đại tiểu thư nhà họ Tống, nhất định là đang có mối quan hệ tình cảm…”
  • Nghe hắn nói xong, có mấy người lén lút nhìn Tống Dũ với ánh mắt cực kỳ hâm mộ. Nhưng Tống Dũ chỉ miễn cưỡng cười cười, không trả lời.
  • Mà tôi cảm thấy bản thân giống như bị sét đánh, sững sờ một hồi lâu, nửa ngày sau vẫn chưa bình tĩnh lại được.
  • Tôi cưới Tạ Từ Yến lúc nào vậy?
  • Người bán đấu giá rõ ràng không ngờ tới việc Tạ Từ Yến sẽ thực sự trả lời câu hỏi này, kích động đến nỗi đỏ bừng mặt lên.
  • Dù sao, Tạ Từ Yến vẫn luôn lạnh lùng và thận trọng, chưa bao giờ nhận bất kỳ một cuộc phỏng vấn nào!
  • Vì thế hắn vội thừa thắng xông lên:
  • “Nhưng tôi nghe nói anh Tạ vẫn luôn độc thân mà?”
  • Tạ Từ Yến nói: “Tôi không độc thân, hơn nữa mối quan hệ của tôi và vợ vô cùng tốt. Ngay từ lần đầu tiên gặp nhau tại đại hội đấu giá, tôi đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.”
  • Nói phét!
  • Nhớ lại lúc tôi mới cứu Tạ Từ Yến ở đại hội đấu giá, ánh mắt kia của cậu ấy trông đen tối và u ám vô cùng.
  • Cái này mà gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao?
  • Người bán đấu giá tiếp tục hỏi: “Thế bây giờ vợ anh có đang ở bên anh không?”
  • Tạ Từ Yến lạnh lùng liếc xuống dưới, mặc dù ở rất xa nhưng tôi vẫn vô thức cảm nhận được cậu ấy đang nhìn mình.
  • “Chạy rồi.”
  • “A?”
  • Dưới ánh mắt khiếp sợ của người bán đấu giá, Tạ Từ Yến nhếch khóe miệng: “Nhưng không sao, tôi đã tìm thấy cô ấy rồi.”
  • Nói xong, ngón tay thon dài của cậu ấy cầm chiếc bút máy lên, thờ ơ chơi đùa.
  • Ngay lập tức hệ thống liền phát ra âm thanh cảnh báo chói tai: “Giá trị hắc hoá của nam chính sắp đạt đến đỉnh điểm, anh ta sắp cho nổ tung hiện trường. Xin ký chủ hãy lập tức ngăn cản!”
  • Trong một khắc quan trọng này, tôi còn gì để mất nữa lập tức đứng dậy hét lên: “Đừng nhúc nhích!”
  • Đúng như tôi mong muốn, bàn tay của Tạ Từ Yến quả thực đã dừng lại.
  • Nhưng ánh mắt của cậu ấy vẫn luôn khóa chặt vào khuôn mặt tôi. Ánh mắt sâu thẳm và tăm tối, như đang kìm nén những cảm xúc mãnh liệt và bệnh hoạ.n, dùng khẩu hình miệng nhẹ giọng nói: “Bắt được chị rồi.”
14
CHƯƠNG 6: