Sau Khi Tôi Bỏ Rơi Nam Chính
  • 11.
  • Nhịp tim của tôi đột nhiên tăng tốc.
  • Rõ ràng lần này tôi không muốn rời đi.
  • Nhưng khi đối mặt với Tạ Từ Yến, tôi vẫn có một cảm giác chột dạ không thể giải thích được: “Không, không đâu. Chị chỉ muốn ra ngoài đi dạo một chút thôi…”
  • “Chỉ là đi dạo thôi?”
  • Tạ Từ Yến từng bước đi tới gần tôi: “Vậy tại sao chị phải lén lút trốn em đi xuống dưới nhà?”
  • Ngay cả việc này mà cậu ấy cũng biết!
  • Nói cách khác, lúc tôi đi xuống lầu, Tạ Từ Yến vốn dĩ không hề ngủ.
  • Cậu ấy chỉ lạnh lùng nhìn tôi rời khỏi phòng, lặng lẽ đi xuống cầu thang, đi về phía cửa lớn?
  • Tôi quả thực không dám nghĩ đến, lúc đó tâm trạng của Tạ Từ Yến như thế nào.
  • Đối mặt với đôi mắt đỏ hoe của Tạ Từ Yến, tôi không khỏi cảm thấy bối rối: “Cậu tin chị đi, lần này sẽ không giống lần trước, nhất định chị sẽ quay lại…”
  • Tạ Từ Yến nhẹ nhàng hít một hơi, hai tay nắm chặt, tựa hồ như đang cố gắng kìm nén một điều gì đó.
  • Đúng lúc tôi nghĩ cậu ấy sẽ phát bạo lên thì đột nhiên Tạ Từ Yến run rẩy nói: “Được rồi.”
  • Tôi không thể tin nổi ngẩng đầu lên.
  • Tạ Từ Yến nhìn tôi thật lâu: “Vậy trước khi rời đi, chị có thể hôn em một cái để tạm biệt không?”
  • Tuy yêu cầu này hơi đột ngột nhưng đúng là khiến người ta không thể từ chối được.
  • Đúng lúc tôi kiễng chân lên định hôn Tạ Từ Yến thì đột nhiên cậu ấy dùng tay bịt miệng tôi lại: “Đợi chút…”
  • Giọng nói cậu ấy run rẩy: “Chị phải hứa với em, lần này nhất định sẽ quay trở lại.”
  • Tôi có chút khó hiểu.
  • Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đang cố gắng đè nén nỗi đau kia, lòng tôi chợt run lên.
  • Ánh mắt đó, giống y hệt như lúc tôi buộc phải rời khỏi đây cách đây năm năm.
  • Ngày đó, tôi lừa hôn cậu ấy một cái, hôn xong liền xoay người bỏ đi.
  • Tạ Từ Yến nhất định đang nghĩ đến ngày đó.
  • Chắc chắn cậu ấy đang sợ hãi tôi cũng sẽ giống như lần trước, vừa hôn xong liền rời đi không biết ngày trở về.
  • Vì vậy, tôi liền dịu dàng xoa đầu, trấn an cậu ấy: “Chị hứa với cậu, lần này đi chắc chắn sẽ trở về.”
  • Hít một hơi thật sâu, lại bổ sung thêm: “Cậu ngoan ngoãn ở nhà đợi chị, lúc về chị còn có chuyện muốn nói với cậu.”
  • Năm năm trước, vì nhiệm vụ, tôi vẫn luôn chô.n dấu một câu “tôi thích cậu” ở trong lòng.
  • Năm năm sau, nếu Tạ Từ Yến vẫn còn thích tôi, tôi nhất định sẽ không để lỡ cậu ấy nữa.
  • Nói xong, tôi hôn lên môi cậu ấy. Tạ Từ Yến gắt gao ôm tôi bằng tay trái, không cho tôi chống cự mà hôn sâu hơn.
  • “Cô tới rồi.”
  • Tống Dũ mặc váy trắng mỉm cười đi về phía tôi.
  • “Tôi biết nhật định cô sẽ đến. Làm gì có người công lược nào chịu nổi Tạ Từ Yến, tinh thần không ổn định lại còn rất cực đoa.n…”
  • “Không phải.”
  • Tôi thản nhiên đánh gãy lời nói của cô ấy.
  • “Tôi tới là để nói cho cô biết, tôi sẽ không đi.”
  • Nụ cười của Tống Dũ đông cứng lại.
  • Một lúc lâu sau, cô ấy mới chậm rãi nói: “Lâm Nguyện, ngày cô đến đây giá trị hắc hoá của Tạ Từ Yến đạt đến đỉnh điểm, cậu ta còn muốn cho nổ tung cả hội trường đấu giá, cô quên rồi sao?”
  • Tôi gật đầu.
  • “Vậy cô vẫn còn muốn ở bên cạnh cậu ta? Cậu ta chính là người điê.n đấy!”
  • Nghe vậy, tôi kiên quyết ngẩng đầu lên: “Cậu ấy không phải người như vậy.”
  • Nghĩ lại ngày tôi mới trở về đây, tôi đã lén trộm cây bút vốn là công tắc kíp nổ của Tạ Từ Yến, nhưng sau khi hệ thống kiểm tra, căn bản nó chẳng phải là cơ quan thiết bị nào cả, mà chỉ là một thiết bị tự hủy.
  • Mà sức mạnh của nó, chỉ có thể gi.ế.t chếc một người.
  • Mặc dù tôi không biết tại sao Tạ Từ Yến lại làm như vậy. Nhưng hoá ra từ đầu đến cuối, ngay cả khi vào ngày giá trị hắc hoá đạt đến đỉnh điểm, điều cực đoan nhất mà cậu ấy nghĩ tới, cũng chỉ là tự gi.ế.t chếc bản thân mình mà thôi.
  • Chưa từng làm hại người vô tội.
  • Lúc đó tôi mới nhận ra, tôi bị một cái gọi là nguyên tác che mờ mắt.
  • Chính định kiến của bản thân đã làm cho tiềm thức của tôi luôn luôn nghĩ rằng Tạ Từ Yến khi trưởng thành sẽ trở thành một người cố chấp, điê.n cuồng, tàn nhẫn đến đáng sợ.
  • Trong khoảnh khắc hệ thống nói với tôi chiếc bút kia chỉ là một thiết bị tự hủy, tôi mới chợt nhận ra… rằng có lẽ Tạ Từ Yến chưa bao giờ thay đổi.
  • Cậu ấy vẫn luôn là một chàng trai chân thành và nhiệt huyết, tự mình gặm nhấm mối tình tan vỡ suốt bao năm qua.
14
CHƯƠNG 11: