R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách) / Triệu Thiên Vũ x Thường Huyễn. Thanh mai trúc mã 5
R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách)
  • Khoảng thời gian đó Thường Huyễn gặp rất nhiều ác ý, trong đó đại đa số đều là người dập đầu Triệu Thiên Vũ và bộ trưởng bộ văn nghệ hội sinh viên.
  • Bộ trưởng bộ văn nghệ tên là Từ Tịch Nhan, xinh đẹp lại đa tài đa nghệ.
  • Lúc trước khi tân sinh viên nhập học, cô mặc một bộ váy trắng, kéo đàn vi - ô - lông - xen một khúc phong thần, vinh dự trở thành hoa khôi của trường Thất Đại.
  • Mấy năm nay, bối cảnh tuyển dụng báo tuyên truyền mới của hội sinh viên đều dùng ảnh sân khấu của Từ Tịch Nhan.
  • Mà tính cách Từ Tịch Nhan cũng rất tốt, là một nữ sinh thích cười.
  • Cô cười rộ lên ôn nhu ôn nhu, là nữ thần ôn nhu trong lòng không ít nam sinh cùng trường.
  • Một nữ sinh như vậy, thấy thế nào cũng treo cổ Thường Huyễn là tân sinh vô danh không biết bao nhiêu lần.
  • Đám fan CP thật sự không hiểu Triệu Thiên Vũ sao lại coi trọng Thường Huyễn.
  • Bọn họ ác ý hoài nghi là Thường Huyễn câu dẫn Triệu Thiên Vũ, cạy góc tường Từ Tịch Nhan, ai nấy đều bất bình vì nữ thần của bọn họ.
  • Phiên bản nói cũng là mỗi người đều có mũi có mắt, Thường Huyễn chính mình nhìn cũng nhanh tin, quả thực là vừa tức vừa cảm thấy buồn cười.
  • Nhưng ngôn luận như vậy không lên men quá nhiều đã bị xóa, cùng lúc đó trên diễn đàn Triệu Thiên Vũ đăng bài post.
  • Đại ý là hắn và Thường Huyễn quen biết từ nhỏ, là thanh mai trúc mã. Hắn cũng chưa bao giờ ở cùng một chỗ với Từ Tịch Nhan, cho nên chưa bao giờ có chuyện cạy góc tường, hắn và Thường Huyễn yêu đương trong sạch.
  • Thời điểm nhìn thấy bài post này, đừng nói đám người kia, ngay cả Thường Huyễn cũng trợn tròn mắt.
  • Chính cô cũng không biết mình cùng Triệu Thiên Vũ yêu đương lúc nào.
  • Đang lúc cô xóa bớt trong khung chat wechat không biết nên hỏi Triệu Thiên Vũ có ý gì, đối phương bỗng nhiên gửi tin nhắn cho cô - -
  • Krishnamurti: Bạn không phiền chứ?
  • Thường Huyễn lập tức bối rối.
  • Không phiền chuyện gì, không phiền chuyện yêu đương với anh sao?
  • Thường Huyễn ôm điện thoại di động kích động vừa lăn lộn trên giường vừa gào khóc, thật lâu sau mới trả lời: Không ngại.
  • Một trăm không ngại!
  • Cuộc sống chán ngấy của Triệu Thiên Vũ và Thường Huyễn chưa qua đã bị phá vỡ, là bị Từ Tịch Nhan phá vỡ.
  • Ngày đó Từ Tịch Nhan đứng trên một sườn núi nhỏ hoang vắng, trên sườn núi nhỏ trồng cây anh đào, nàng ngửa đầu ngửi mùi thơm anh đào xông vào mũi.
  • Ánh mặt trời nóng rực sau giờ ngọ chiếu xuống, bóng râm cành hoa anh đào rơi xuống trên khuôn mặt trắng nõn của nàng.
  • Từ Tịch Nhan nhắm mắt lại, chỉ tiếc vẫn không làm nên chuyện gì. Nước mắt dán vào má cô chảy xuống, rơi xuống cánh hoa anh đào trên mặt đất.
  • Ướt má, cũng ướt cánh hoa.
  • Rất lâu sau, Từ Tịch Nhan chậm rãi dựa vào cây trượt xuống đất.
  • Cô lấy điện thoại di động ra, mở khóa màn hình khóa, nhấn vào wechat.
  • Vừa mở ra chính là giao diện trò chuyện giữa cô và Triệu Thiên Vũ.
  • Tịch Nhan: Anh chưa từng thích em sao?
  • Koss: Không có, nếu như hành vi lúc trước của tôi khiến cậu sinh ra ảo giác, vậy tôi xin lỗi cậu.
  • Nhìn lời nói dịu dàng không chút lưu tình của Triệu Thiên Vũ, nước mắt Từ Tịch Nhan thật vất vả mới thu hồi lại chảy ra.
  • Điện thoại di động của Từ Tịch Nhan dần tối đi, nhưng tầm mắt của cô vẫn dừng lại trên màn hình, cả người không nhúc nhích, xung quanh tràn ngập cảm giác trầm cảm nghẹt thở.
  • Nàng như vậy, nào có bộ dáng ôn nhu cười rộ lên như ngày thường.
  • Qua một lúc lâu, Từ Tịch Nhan cắn môi, lại mở di động ra, ngón tay mượt mà xinh đẹp điểm trên bàn phím.
  • Tịch Nhan: Em đi rồi, vĩnh viễn cũng không trở lại...
  • Tắt điện thoại, Từ Tịch Nhan lấy từ trong túi ra một chai thuốc ngủ.
  • Thuốc ngủ tựa hồ được người ta thường xuyên sử dụng, hướng dẫn bọc ở trên bình thuốc bị mài chữ viết đều có chút mơ hồ.
  • Từ Tịch Nhan đổ hết số thuốc còn lại ra, còn lại mười mấy viên.
  • Đủ rồi.
  • Ngón tay Từ Tịch Nhan tùy ý cầm lấy hai viên nuốt vào, lặp lại.
  • Dường như rất lâu sau, viên thuốc đã hết.
  • Từ Tịch Nhan lẳng lặng cầm di động đặt trước ngực, chờ dược hiệu phát tác.
  • Dần dần ý thức của nàng càng ngày càng mơ hồ, đầu cũng càng ngày càng nặng.
  • Cuối cùng Từ Tịch Nhan nghiêng đầu mất đi ý thức, cánh tay cầm điện thoại di động đặt trước ngực cũng bởi vì mất đi ý thức mà rơi xuống, đánh ngã bình thuốc rỗng đặt trên mặt đất.
  • Bình thuốc và điện thoại di động cùng nhau lăn xuống dốc, lại dần dần dừng lại.
  • Giống như chủ nhân của chúng, vĩnh viễn dừng ở chỗ này.
14
Triệu Thiên Vũ x Thường Huyễn. Thanh mai trúc mã 5