R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách) / Phiên ngoại. Thời gian cay đắng xẹt qua Cẩm Niên 2.
R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách)
  • Sau khi kết thúc cuộc thi huấn luyện quân sự do các trường học trong khu vực liên hợp tổ chức, tôi mang theo cơm trưa mì trộn do trường học chi trả về nhà giải quyết.
  • Khó có được không cần đến trường học huấn luyện cùng phơi nắng, ta lười nhác bổ nhào về phía giường chiếu mềm mại dễ gần kia.
  • Trình Đại Văn nằm ở trên giường, nghiêng người lăn một vòng chăn, thả lỏng suy nghĩ của mình.
  • Vừa mới thả lỏng, trong đầu ta liền hiện ra khuôn mặt khiến ta động tâm kia.
  • Kỳ thật ta vốn không thích hắn.
  • Quen biết anh ấy từ tiểu học, anh ấy cao hơn tôi một lớp.
  • Tôi nhớ câu đầu tiên anh ấy nói khi gặp tôi là: "Tại sao lại là một đối tác nhỏ hơn mình?"
  • Khi đó ta nghe hắn nhắc tới không có nói tiếp, yên lặng cúi đầu.
  • Tôi cũng không muốn tập thể dục với những người không quen biết.
  • Kỳ thật cũng không phải rất tức giận, chỉ là có chút bất đắc dĩ, ta từ trước đến nay không thích tiếp xúc với người lạ.
  • Xung quanh mặc dù có mấy bạn học lớp mình, nhưng cũng không quen lắm, huống chi bên cạnh bọn họ đều có bạn tốt của mình.
  • Tôi ghét như vậy, mỗi người thừa dịp thầy giáo không tới đều có thể xì xào bàn tán với bạn tốt của mình.
  • Chỉ có một mình mình, hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, không hợp với náo nhiệt xung quanh.
  • Tôi mím môi.
  • Ký ức ngắn ngủi còn sót lại của việc luyện tập biến mất trong đầu, lúc này tôi mới hối hận, thì ra tôi đã mất đi nhiều ký ức có liên quan đến anh ấy như vậy.
  • Dùng sức suy nghĩ một phen, mới có thể nhớ tới một hình ảnh.
  • Lúc đó phải nắm tay, trong một lần luyện tập, anh vươn ngón trỏ tay trái ra: "Lát nữa em nắm cái này được rồi.
  • Ta vừa định mở miệng châm chọc, suy nghĩ một chút lại gật gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia sáng giảo hoạt.
  • Lão sư lại làm mẫu một lần, ta nóng lòng muốn thử chờ mong một màn kế tiếp.
  • Nhìn ngón tay Cố Cẩm Niên vươn ra, liếc nhìn biểu tình chẳng thèm để ý của hắn, cố gắng khắc chế nụ cười nhếch lên trên khóe miệng.
  • A!
  • Quả nhiên, đối phương khẽ kêu như heo mổ, để cho ta len lén che miệng, khóe mắt híp thành một đường, cười giống như một hồ ly giả dối.
  • Đơn giản mở nhạc, cũng không ai chú ý tới chúng tôi.
  • Cố Cẩm Niên cũng không giận, tuy rằng ngón tay có chút đau, khóe miệng lại treo nụ cười, bộ dáng vô tâm vô phế.
  • Rút ngón trỏ bị tôi xoắn một vòng ra, chép chép miệng xoa xoa.
  • Sau đó Cố Cẩm Niên rõ ràng đã có học thức, an phận cùng tôi đến Cục Giáo dục kiểm tra.
  • Lúc ấy mình còn có chút đáng tiếc, dù sao loại này ám đâm đâm khi dễ người rất sảng khoái, không phải sao.
  • Sau khi Bộ Giáo dục đến kiểm tra, bài tập này liền khôi phục thành một lớp nam nữ mình phối hợp luyện tập.
  • Bài tập mới thay thế bài tập cũ, không bao giờ xảy ra chuyện qua lớp nữa.
  • Động tác đều bị tôi quên không còn một mảnh, duy chỉ nhớ rõ động tác nam nắm tay nữ nhảy sang phải của chúng tôi, hơn nữa chỉ có đoạn tình cảnh anh đưa tay chỉ.
  • Thời gian chúng ta ở chung thật sự ít đến đáng thương, hết lần này tới lần khác thời gian đặc biệt quan trọng kia bị ta tùy tiện vứt bỏ ở bên ngoài dòng sông ký ức.
  • Mưa rơi trên cửa sổ thủy tinh, tôi quấn chăn nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời xám xịt một mảnh.
  • Hút dép lê đi tới trước cửa sổ, ôm lấy cánh tay bị đông lạnh nổi da gà, cũng không nỡ xoay người lấy quần áo trong tủ quần áo cách mình không đến năm mét.
  • Ta lẳng lặng đứng ở trước cửa sổ, cửa sổ mơ hồ lộ ra vài giọt mưa, ta cũng lười đóng, tùy ý chúng nó đập vào người ta, mang đến cho trái tim có chút phiền não của ta một luồng mát mẻ.
  • Cho dù...... cái mát mẻ này lập tức sẽ biến mất.
  • Gió phiêu đãng trong mưa xuyên thấu qua màn cửa sổ, nhấc lên mấy sợi tóc lúc trước ta ngã xuống giường bị đè tán.
  • Mưa ngoài cửa sổ rơi xuống vũng nước, dao động liên tục.
  • Con ngươi trong mắt ta có chút ảm đạm, suy nghĩ lại dần dần bay xa.
  • Tâm cũng dao động liên tục......
14
Phiên ngoại. Thời gian cay đắng xẹt qua Cẩm Niên 2.