R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách) / Chương 120: Đem đồ ăn vặt cho mèo con nhà tôi
R1SE: Trà xanh tinh tại giới giải trí xem mỹ nữ (xuyên sách)
  • xiazhiguang:
    xiazhiguang:
    Trà, tôi cũng muốn mời anh ăn cơm tối.
  • baichacha:
    baichacha:
    ???
  • Trà trắng cùng Địch Tiêu Văn ở chung vốn đã rất xấu hổ, lại tới Hạ Chi Quang, trà trắng chỉ cảm thấy mình hiện tại xấu hổ có thể dùng ngón chân chụp ra ba phòng ngủ một phòng khách.
  • baichacha:
    baichacha:
    Tôi giảm cân, cái kia...... Hai người cùng đi ăn đi!
  • Bàn chân Bạch Trà tản khói chạy mất.
  • xiazhiguang:
    xiazhiguang:
    Trà!
  • Hạ Chi Quang vừa định đuổi theo, lại bị Địch Tiêu Văn ngăn cản.
  • Hạ Chi Quang nhíu mày nhìn Địch Tiêu Văn, vẻ mặt không vui.
  • dixiaowen:
    dixiaowen:
    Đừng đuổi theo nữa.
  • dixiaowen:
    dixiaowen:
    Hai chúng ta chơi công bằng.
  • Địch Tiêu Văn và Hạ Chi Quang nhìn nhau, ánh lửa trong mắt bắn ra bốn phía.
  • Quách Tử Phàm ở một bên không nói gì nhìn trời.
  • Anh chỉ muốn quay một cảnh thật tốt, sao lại khó như vậy.
  • Trà trắng mệt mỏi nằm liệt trên giường.
  • Rùng ục lỗ~
  • Trà trắng xoa xoa bụng.
  • baichacha:
    baichacha:
    Đói quá.
  • baichacha:
    baichacha:
    Đều do Hạ Chi Quang và Địch Tiêu Văn, làm hại ta ngay cả cơm cũng không dám ăn.
  • Cửa vang lên tiếng chuông cửa, trà trắng hút dép lê lắc lư.
  • baichacha:
    baichacha:
    Ai cơ?
  • Đưa đồ ăn bên ngoài.
  • Ngoài cửa truyền đến một giọng nam trầm thấp dễ nghe, trà trắng cảm thấy có chút quen tai.
  • baichacha:
    baichacha:
    Hả?
  • baichacha:
    baichacha:
    Tôi không gọi thức ăn bên ngoài à?
  • Trà trắng lẩm bẩm mở cửa, cô ghé vào trên cửa, thò ra cái đầu nhỏ.
  • Người đàn ông ngoài cửa mặc quần áo thoải mái màu đen, đội mũ lưỡi trai màu đen, cúi đầu. Mũ lưỡi trai che khuất hơn phân nửa khuôn mặt của hắn, lộ ra đường cằm dưới lưu loát mà rõ ràng.
  • Quả nhiên là hắn.
  • baichacha:
    baichacha:
    Sao anh lại tới đây?
  • Hắn chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú, là Triệu Lỗi. Khóe môi anh hơi nhếch lên, trong mắt thâm thúy ôn nhu.
  • zhaolei:
    zhaolei:
    Tôi đến đưa đồ ăn vặt cho mèo tham ăn nhà tôi.
  • Triệu Lỗi từ phía sau lấy ra một túi lớn đồ ăn vặt, chính là nhóm trà trắng càn quét trong siêu thị cách đây không lâu.
  • Bạch Trà Trà giật mình, trong lòng không hiểu sao lại bị dùi trống đánh trúng.
  • Trà trắng nghiêng người để cho Triệu Lỗi vào cửa, nàng cúi đầu suy nghĩ sự tình không chú ý Triệu Lỗi dừng lại.
  • Triệu Lỗi vừa xoay người liền nhìn thấy trà trắng muốn đụng vào trong ngực của mình, hắn lấy tay đỡ lấy trà trắng, nếu không sống mũi trà trắng sẽ gặp tai ương.
  • Trà trắng cả kinh, nàng vừa nâng mắt liền đối diện với ánh mắt cưng chiều bất đắc dĩ của Triệu Lỗi.
  • Bạch Trà Trà cuống quít cúi đầu xuống, ấp úng nói:
  • baichacha:
    baichacha:
    Cám ơn.
  • zhaolei:
    zhaolei:
    Trước khi mở cửa không xác nhận bên ngoài là ai, liền mở cửa ra, vạn nhất tôi là người xấu thì sao?
  • zhaolei:
    zhaolei:
    Hả?
  • Triệu Lỗi cuối cùng một chữ âm cuối cùng giương lên, ngay cả thanh tuyến cũng mang theo sủng nịch.
  • Hắn nhẹ nhàng búng búng cái trán trơn bóng của trà trắng, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.
  • baichacha:
    baichacha:
    Không phải đâu, ta rõ ràng có đoán được là......
  • Trà trắng nhỏ giọng nói thầm phản bác, Triệu Lỗi không nghe rõ.
  • zhaolei:
    zhaolei:
    Cái gì?
  • baichacha:
    baichacha:
    Không sao không sao.
  • baichacha:
    baichacha:
    Tôi sắp chết đói rồi.
  • Trà trắng từ trong túi tiện tay cầm một miếng khoai tây chiên vị dưa chuột ăn.
  • Lại nói tiếp, tuy rằng Triệu Lỗi lần trước cho trà trắng mua đồ ăn vặt, nhưng mỗi ngày đều chỉ cho phép trà trắng ăn một túi, bằng không cứ như vậy một bao đồ ăn vặt nàng ba ngày liền có thể làm xong.
  • Nghĩ vậy, trà trắng bĩu môi.
  • Thật đúng là anh trai tốt.
  • Triệu Lỗi thấy trà trắng ăn một gói khoai tây chiên vị dưa chuột sắp thấy đáy, hắn nhíu nhíu mày.
  • zhaolei:
    zhaolei:
    Anh chưa ăn tối à?
  • Đôi má đang nhai trà trắng dừng lại, cô nghiêng đầu, vẻ mặt nghi hoặc.
  • baichacha:
    baichacha:
    Sao anh biết?
  • Triệu Lỗi không trả lời vấn đề trà trắng, hắn đứng dậy đến quầy bàn khách sạn đầu giường liên hệ với quầy lễ tân đặt bữa tối, cũng dặn dò hắn mau chóng đưa tới.
14
Chương 120: Đem đồ ăn vặt cho mèo con nhà tôi