.............................................................................
yanxujiaSao lại nhanh như vậy?
jiangzhiyuCái gì mà nhanh như vậy?
Khương Tri Ngộ nhắm mắt lại, nhưng mơ hồ có thể cảm nhận được bàn tay không an phận của Yên Hủ Gia. Nhẹ nhàng vòng eo của mình.
Nàng hướng về phía Yên Hủ Gia dịch chuyển.
jiangzhiyuĐừng lộn xộn nha.
yanxujiaKỳ quái rõ ràng lần trước còn không có như vậy......
Không cần đoán cũng biết trong đầu Yên Hủ Gia đang suy nghĩ cái gì kỳ quái, Khương Tri Ngộ lập tức xoay người lại, hướng về phía bụng Yên Hủ Gia đá một cước.
Yên Hủ Gia nhanh tay lẹ mắt, lập tức bắt được chân Khương Tri Ngộ, tuy rằng đã đạp trúng, nhưng sao có thể để cho hắn dễ dàng chạy trốn như vậy?
yanxujiaCái chân nhỏ này của cậu đạp thật nhanh a.
Tay kia của Yên Hủ Gia cũng đặt lên eo Khương Tri Ngộ, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, hôn nhẹ lên môi nàng.
jiangzhiyuNgươi chính là có mục đích!
yanxujiaĐúng vậy, ngươi mới phát hiện a, đồ ngốc.
Yên Hủ cũng thành thật, ngược lại còn á khẩu không trả lời được cho Khương Tri Ngộ.
yanxujiaHôm nay phòng ánh mặt trời chỉ có mình tôi, tôi sợ.
jiangzhiyuAnh sợ len à? Cho nên anh tới tìm tôi?
yanxujiaĐúng vậy, không tìm em tìm ai, anh chỉ muốn ngủ cùng em.
jiangzhiyuNgươi đi tìm Triệu Lỗi, thật sự không được tìm Hà Lạc Lạc, ta hôm nay mệt mỏi quá.
yanxujia"Ta không làm gì ngươi, ngươi sợ cái gì?"
......
Trầm mặc thật lâu, Khương Tri Ngộ mới mở miệng.
Yên Hủ Gia cứ ôm Khương Tri Ngộ như vậy, Khương Tri Ngộ cũng nằm trong lòng anh, ngủ một buổi tối.
Ngày hôm sau khi Khương Tri Ngộ tỉnh lại, đã không biết là lúc nào, đưa tay sờ Yên Hủ Gia cũng không có sờ đến hắn.
Kết quả mở điện thoại ra đã mười giờ rưỡi.
Khương Tri Ngộ thừa nhận, mỗi ngày mình đều giống như heo, ngủ rất sớm tỉnh rất muộn.
yuanqiVừa mới tỉnh a, đại ca.
Thiếu nữ vừa tỉnh nói chuyện mang theo một ít giọng sữa, ánh mắt cũng mông lung, phảng phất che đậy một tầng hơi nước.
yuanqiMuốn ta nói bọn họ đều đã luyện mấy giờ rồi.
jiangzhiyuA~Chu Chấn Nam đâu, anh ấy về ngủ bù chưa?
yuanqiKhông thấy, hẳn là đến phòng luyện tập rồi.
Một giây sau Khương Tri Ngộ lập tức nhảy xuống giường, thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.
Khương Tri Ngộ nhớ rất rõ, đêm qua cô rõ ràng nắm lấy lỗ tai Chu Chấn Nam nói cho anh mau về ngủ đi, khá lắm, trực tiếp suốt đêm đúng không?
Thật sự là gan lớn.
Trong phòng luyện tập, Khương Tri Ngộ mượn một thân trang phục nhân viên công tác, rất dễ dàng trà trộn vào trong phòng luyện tập, cô giống như là mở ra một đại lục mới.
Trước kia cũng không biết nên lấy tư thái gì tiến vào, nhưng hiện tại bộ đồng phục làm việc này cô mặc rất thuận a.
.............................................................................