heluoluoThư Vu muội muội?
zhaoshuwuCái đó, Lolo, anh có mang theo nhiều quần áo không?
heluoluoAnh vào trước đi.
Lạc Lạc để Thư Vu vào phòng, ánh mắt đột nhiên dừng lại trên quần áo ướt sũng của Thư Vu.
heluoluoCó chuyện gì với anh vậy?
zhaoshuwuCái kia, tôi vô tình làm đổ đồ uống.
zhaoshuwuTôi đã quên mã hành lý.
zhaoshuwuCho nên muốn tới đây hỏi anh mượn một bộ quần áo để mặc.
heluoluoMượn quần áo thì không thành vấn đề, nhưng quần áo của tôi quá lớn, anh có thể sẽ không vừa người.
Lạc Lạc thấy Thư Vu đã nói như vậy, liền trực tiếp mở vali ra, cầm một kiện vệ y màu lam đưa cho Thư Vu, Thư Vu tiếp nhận, nói.
zhaoshuwuCái kia, ta liền trực tiếp ở chỗ này đổi đi.
zhaoshuwuTôi... cái đó... ừm... thuận tiện hơn.
Thư Vu thật sự không nghĩ ra lý do, cũng không đợi Hà Lạc Lạc trả lời, liền cầm quần áo vào WC.
Vào WC, Thư Vu nhìn mình trong gương, ai, Triệu Thư Vu a Triệu Thư Vu, tiếp tục như vậy ngươi sớm muộn gì cũng bị coi là biến thái a.
xitongjunChi, đúng rồi, ta quên nói với ngươi.
Hệ thống đột nhiên xuất hiện.
xitongjunĐừng mặc quần, chỉ cần mặc quần áo của anh ta.
zhaoshuwu(??? có nghĩa là gì?)
xitongjunChưa từng nghe qua, áo sơ mi hấp dẫn sao?
zhaoshuwu(Đây là áo khoác...)
xitongjunTất cả đều như nhau.
zhaoshuwu(Quên đi, dù sao Hà Lạc Lạc cũng không có tính nguy hiểm gì).
Thư Vu dứt khoát cởi quần áo trên người, mặc vào vệ y của Hà Lạc Lạc, không nghĩ tới vệ y của Hà Lạc Lạc lại dễ ngửi ngoài dự liệu.
Thư Vu nhặt quần áo của mình lên, đi ra ngoài.
Hà Lạc Lạc ngẩng đầu, chỉ thấy Thư Vu đi ra, nhìn xuống, một đôi chân vừa trắng vừa thẳng chiếm cứ ánh mắt của hắn.
zhaoshuwuCái kia, Lạc Lạc, cám ơn anh, quần áo tôi trả lại cho anh sau.
zhaoshuwuTôi đi trước đây.
Lạc Lạc bước chân dài tới trước mặt Thư Vu, đưa tay đè lại cửa Thư Vu muốn mở, Thư Vu tò mò xoay người, lại phát hiện mình bị Lạc Lạc nhốt ở một góc.
heluoluoThư Vu là cố ý sao?
zhaoshuwuCố ý gì... tôi không có.
heluoluoNhư vậy a, thật sự rất đáng tiếc.
heluoluoTa còn tưởng rằng Thư Vu muội muội là cố ý chứ.
zhaoshuwuHa ha...... Lạc Lạc ca ca ngươi suy nghĩ quá nhiều, ha ha:
Vẻ mặt Thư Vu xấu hổ, chỉ có thể không ngừng cười ngây ngô, sao cô lại cảm thấy Hà Lạc Lạc như vậy có cảm giác áp bách như vậy chứ.
heluoluoTa biết rất nhiều người thích Thư Vu muội muội.
heluoluoNhưng ta muốn cho Thư Vu muội muội biết, ta......
Lạc Lạc vừa định nói gì đó, đã bị Diêu Sâm rống to cắt đứt, Thư Vu dựa lưng vào cánh cửa cũng thành công bị giọng Diêu Sâm lớn làm cho hoảng sợ, thật lớn tiếng một nam......
Lạc Lạc nhìn Thư Vu, Thư Vu liều mạng lắc đầu, bộ dạng này của nàng bị người ta bắt gặp khẳng định nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
heluoluoNgươi về trước đi, ta chờ xuống tìm ngươi.
yaochenKhông được, tôi có việc gấp!
Lạc Lạc và Thư Vu hai mặt nhìn nhau, Thư Vu đột nhiên nhìn về phía WC, tiến đến bên tai Lạc Lạc, nhẹ giọng nói.
zhaoshuwuTôi đi vệ sinh để trốn.
Nói xong liền chạy vào nhà vệ sinh.
Lạc Lạc thấy Thư Vu vào nhà vệ sinh, liền mở cửa cho Diêu Sâm. Vừa định hỏi Diêu Sâm có chuyện gì, Diêu Sâm liền sốt ruột chạy vào nhà vệ sinh.
yaochenTôi không mang thẻ phòng, đi tiểu quá nhanh, nhà vệ sinh đón tôi dùng.
Hà Lạc Lạc chưa kịp giữ chặt Diêu Sâm, Diêu Sâm đã đóng cửa toilet lại. Vẻ mặt Hà Lạc Lạc vặn vẹo. Xong rồi, em gái Thư Vu vẫn còn ở bên trong.
Thư Vu nghe thấy có người tới sợ tới mức bước vào trong bồn tắm, kéo rèm cửa sổ nhỏ bên cạnh.
Diêu Sâm vừa vào nhà vệ sinh, liền cởi quần đi vệ sinh.
Thanh âm không thể miêu tả đột nhiên vang lên, Thư Vu hoảng sợ, bị xà phòng trong bồn tắm trượt một cái, liền ngã xuống, theo bản năng bắt được rèm cửa sổ nhỏ, vì thế thành công kéo rèm cửa sổ nhỏ xuống.
Thư Vu làm Diêu Sâm bên cạnh hoảng sợ, Thư Vu ngẩng đầu, Diêu Sâm cúi đầu......
Ngoài cửa Hà Lạc Lạc nghe được tiếng thét chói tai liền sốt ruột đập cửa.
heluoluoDiêu Sâm! Hai người đang làm gì vậy?
yaochenAnh...... em...... em......
Tầm mắt Thư Vu đột nhiên dừng lại ở một nơi nào đó của Diêu Sâm, sợ tới mức dời tầm mắt đi, Diêu Sâm vội vàng xách quần lên, muốn hỏi Thư Vu, đập vào mắt lại là chân và quần lót của Thư Vu......
Thư Vu nói xong, tầm mắt Diêu Sâm nhìn xuống, vội vàng đứng lên, kéo áo xuống.
zhaoshuwuTôi... đến mượn quần áo.
Diêu Sâm nghẹn lời, tại sao, hai lần anh bị con gái nhìn thấy, cả hai lần đều là cô.
zhaoshuwuTôi không có ý đó, ai mà biết được anh sẽ đi vệ sinh.
yaochenTôi... tôi về trước đây.
Diêu Sâm không biết nên nói gì, đành phải tránh xa. Diêu Sâm lao ra, phớt lờ Hà Lạc Lạc, chạy ra khỏi phòng Lạc Lạc.
Thư Vu cũng đi theo ra ngoài.
heluoluoAnh có sao không?
heluoluoVừa rồi anh kêu to như vậy?
zhaoshuwuAnh dùng từ đó......
Thư Vu vẻ mặt ghét bỏ, Hà Lạc Lạc dùng từ này sao lại khiến người ta miên man bất định như vậy?
zhaoshuwuChỉ là bị dọa mà thôi.
zhaoshuwuVậy tôi về trước đây.
heluoluoChờ một chút, Thư Vu muội muội.
heluoluoChuyện chưa xong.