——————
Thư Vu gõ cửa.
zhouzhennanVào đi, cửa không khóa.
Sau khi được Chu Chấn Nam đáp ứng, Thư Vu đẩy cửa ra, vừa mở cửa đã thấy Chu Chấn Nam ngồi ở trên giường, cúi đầu vẽ trên sổ.
Quyển sách này Thư Vu nhớ rõ, bên trong tràn đầy đều là quyển ca từ câu kia.
zhaoshuwuĐang làm gì vậy?
zhouzhennanTôi đang nghiên cứu hành trình tiếp theo.
zhaoshuwuCó gì buồn cười mà nghiên cứu, anh đều bị bệnh, nên nghỉ ngơi thật tốt.
Thư Vu nhẹ nhàng rút quyển sổ ra khỏi tay Chu Chấn Nam, đặt lên tủ đầu giường.
zhouzhennanBị cảm nhẹ mà thôi.
zhouzhennanNgày mai sẽ ổn thôi.
zhaoshuwuTôi nghĩ đó là do thói quen ngày đêm đảo lộn của anh khiến anh bị bệnh.
Thư Vu nói, nàng vốn là một con cú đêm, bất quá hai giờ nàng sẽ không ngủ, bất quá tựa hồ, Chu Chấn Nam so với nàng còn muộn hơn.
zhouzhennanThói quen là tốt rồi.
Ngươi nói đến hói, Chu Chấn Nam yên lặng đặt bút xuống. Hình như cũng đúng, gần đây hắn cũng bắt đầu rụng tóc, hắn còn trẻ, vẫn không muốn hói.
zhaoshuwuTối nay anh muốn ăn gì?
zhouzhennanNgươi đừng đi ra ngoài, gặp được người kia sẽ không tốt.
Ngày hôm qua bọn họ cầm lấy Triệu Lỗi hiểu rõ một chút người này, nghe nói có chút tự bế... Cũng không biết nói như thế nào, dù sao chính là không quá bình thường.
zhaoshuwuHắn cũng sẽ không làm gì ta.
zhouzhennanNgươi đây là cùng Nhậm Hào lăn lộn lâu rồi?
Nhìn giọng nói quen thuộc này.
zhaoshuwuNgươi vẫn là ngoan ngoãn ngủ, hảo hảo nghỉ ngơi đi.
zhaoshuwuAnh đi mua thức ăn cho em, nấu chút cháo.
Thư Vu nói, chính mình nấu dù sao so với bên ngoài mua tốt hơn, hơn nữa còn có thể nấu một nồi lớn, tất cả mọi người cơm tối đều có.
Ừ, rất tốt.
zhouzhennanVậy anh về sớm đi.
zhouzhennanTin nhắn tôi gửi nhất định phải trả lời, điện thoại tôi gọi nhất định phải nghe.
Thư Vu nhịn không được cười cười, Chu Chấn Nam như vậy thật giống như một đứa trẻ không cho mẹ đi.
zhouzhennanAnh cười cái gì?
Thư Vu vội phủ nhận, giây tiếp theo đã bị Chu Chấn Nam kéo, cả người ngồi trên đùi Chu Chấn Nam.
Chu Chấn Nam đột nhiên tới gần khiến Thư Vu chột dạ.
Những người đàn ông này sao lại thích đến gần nói chuyện như vậy chứ.
zhaoshuwuThật sự không có gì, ngươi nghỉ ngơi cho tốt.
Thư Vu vừa định đứng dậy, lại bị Chu Chấn Nam đè lại.
zhouzhennanAnh vẫn còn việc chưa làm.
Chu Chấn Nam bĩu môi.
Chu Chấn Nam có phải bị yêu quái gì đó nhập thể hay không......
zhouzhennanNgươi không đến a, vậy ta đến đây.
Chu Chấn Nam chậm chạp không đợi được đáp lại định tự mình đến, lại bị Thư Vu đưa tay ngăn trở.
Thư Vu dừng một chút, lấy tay đỡ bả vai Chu Chấn Nam, dùng sức hôn môi Chu Chấn Nam một cái rồi đứng dậy, cuống quít chạy trốn.
Chu Chấn Nam nhìn bóng lưng Thư Vu, không tự chủ nhếch khóe môi.
zhaoshuwuBình tĩnh bình tĩnh bình tĩnh Triệu Thư Vu, ngươi sóng to gió lớn gì mà chưa thấy qua.
zhaoshuwuNgươi như vậy là không được.
zhaoshuwuĐi mua thức ăn, mua thức ăn.
Vừa xuống lầu, Thư Vu liền lầm bầm lầu bầu.
Thư Vu vội điều tiết tâm tình của mình, cầm chìa khóa đi ra cửa.
Vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc vẫn quanh quẩn ở cửa, muốn vào không vào.
Thư Vu tò mò, liền đi tới.
——————