R1SE: Hoa hồng hoang dã / 326 - Thư của Diêu Sâm
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Sau khi mọi người rời đi, người đàn ông chậm rãi ngước mắt nhìn về phía cái túi trên bàn trang điểm... Diêu Sâm cắn răng, nhẹ nhàng buông quần áo xuống.
  • Đi tới trước mặt cái túi kia, người đàn ông do dự vài giây, sau đó mới mở túi ra......
  • Trong đó chỉ có một cuộn băng và một lá thư.
  • Trên phong thư in hoa hồng phục cổ, bởi vì niên đại đã lâu đã hơi ố vàng. Diêu Sâm giật mình, lá thư này hắn có ấn tượng...... là vừa mới ở bên nhau không lâu hắn viết cho Kiều Oản.
  • Nam nhân hít sâu một hơi khí lạnh ngón tay có chút run rẩy mở phong thư ra... Giấy viết thư cũng đã ố vàng, bất quá bốn phía bảo vệ vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
  • Khi đó chữ viết của hắn còn rất là qua loa... Nhưng khi viết phong thư này, hắn mượn ánh đèn yếu ớt ngồi ở trước bàn làm việc từng nét từng nét rất là nghiêm túc viết.
  • Diêu Sâm nhếch môi, lúc đó khoa văn của anh rất kém, ngay cả cách viết thư cũng không đúng... Bây giờ nhìn xem, giống như là viết cho cô một bài văn.
  • - - - Thư của Diêu Sâm - -
  • Tiểu Oản, anh thích gọi em như vậy, bởi vì anh cảm thấy đây là cách gọi riêng của anh. Bọn họ đều gọi em là "Oản Oản" hoặc là "Kiều Kiều", cho nên anh suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra một cách gọi cho tới bây giờ chưa từng gọi.
  • "Hôm nay là ngày thứ 75 chúng ta ở bên nhau, cũng không biết vì sao, anh luôn cảm thấy chúng ta giống như ở bên nhau rất lâu, có lẽ Tiểu Oản, đây đại khái là bởi vì chúng ta thật sự yêu nhau rất thích hợp đi?
  • "Ta mỗi ngày kỳ thật đều có rất nhiều lời muốn nói với ngươi, nhưng là nhìn thấy ngươi chăm chú học tập bộ dáng ta lại không muốn đi quấy rầy ngươi cho nên mới ở trên lớp ngẩn người nhìn ngươi lúc bị lão ban hô đứng dậy...... Tiểu Oản, hôm nay bị phạt quét rác thật sự không phải lỗi của ta...... Đều là bởi vì ngươi quá đẹp mắt lão ban ánh mắt quá nhọn!"
  • Bất quá Tiểu Oản, ngươi quay đầu lại nhìn ta mấy lần kia...... Ta thật sự rất vui vẻ!
  • "Nhưng là không cần bởi vì nhìn ta chậm trễ học tập, ta sẽ tự trách...... Ta học lệch khoa không sao, cũng không thể chậm trễ ngươi thi đại học, dù sao chúng ta Tiểu Oản về sau nhưng là muốn lên trường danh giá làm tiến sĩ người đâu!"
  • Bất quá sau khi tốt nghiệp tiến sĩ...... Có phải đã ba mươi tuổi rồi không? Tôi vừa mới đếm ngón tay, hẳn là...... Cho nên tôi nghĩ, đến lúc đó chúng ta kết hôn cũng hơi muộn! Sinh con cũng hơi muộn, tôi còn muốn sinh hai đứa con gái, bất quá vẫn là nghe Tiểu Oản.
  • "Cho nên ta đã làm tốt chờ ngươi tốt nghiệp đại học chúng ta liền kết hôn chuẩn bị! đến lúc đó ta cũng có tiền, nhất định làm cho ngươi Phong Phong Quang Quang làm xinh đẹp nhất tân nương gả cho ta..."
  • Lưu cũng nói hiện tại anh nghĩ những chuyện này quá sớm, nhưng anh không cảm thấy như vậy. Em xem, trung học phổ thông còn một năm rưỡi nữa là kết thúc, bốn năm đại học cũng trôi qua rất nhanh...... Dù sao rất nhanh em chính là vợ chân chính của anh.
  • "Đúng rồi Tiểu Oản, gần đây anh đang nghiên cứu một chương trình máy tính, anh muốn sau khi nghiên cứu ra thì login thử xem, có lẽ sẽ thành công... Như vậy em sẽ không lo lắng anh thi rớt đại học chứ?
  • Để anh nghĩ xem... anh còn muốn viết gì cho em nữa...
  • A đúng rồi Tiểu Oản, anh lại trồng một ít hoa hồng, vừa mới rải hạt giống. Bất quá là trồng trong phòng, bởi vì hiện tại nhiệt độ ngoài phòng quá thấp anh sợ bị đông chết. Cho nên...... Đại khái chờ chừng hai tháng Tiểu Oản sẽ có hoa hồng mới.
  • "Ừm... không viết nữa, đã hơn hai giờ rồi, hi vọng sau khi cậu đọc lá thư này có thể để ý đến tớ, đừng giận tớ hôm nay đi học ngẩn người nữa được không."
  • -
14
326 - Thư của Diêu Sâm