R1SE: Hoa hồng hoang dã / 294 - Có Anh Ở Đây
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Đôi mắt dài rũ xuống của người đàn ông khẽ run lên, lại ngẩng lên nhìn mình, Mộ Sơ Cửu thấy hốc mắt anh ửng đỏ......
  • Người phụ nữ giơ tay, nhẹ nhàng lau khóe mắt anh...... Không khí dịu dàng mà mập mờ đến cực điểm.
  • Triệu Nhượng đột nhiên nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô khiến bàn tay nhỏ bé của cô không thể động đậy, Mộ Sơ Cửu ngẩn ra, khó hiểu nhìn anh...... Nhưng giây tiếp theo, đôi môi lạnh lẽo của người đàn ông đã phủ lên......
  • Nữ nhân bị hắn hôn đến trời đất quay cuồng, chỉ biết núp ở trong lòng hắn tiếp nhận sự chiếm hữu mãnh liệt của hắn. cạy mở hàm răng, hắn càng thêm không kiêng nể gì......
  • Cô và Triệu Nhượng chưa bao giờ chân chính làm qua, mỗi một lần cơ hồ đều là Triệu Nhượng tạm thời phanh lại kéo lý trí trở lại. Muốn so sánh, cô thật đúng là vừa hôn liền động tình......
  • muchujiu
    muchujiu
    Triệu Nhượng...... không thể ở đây......
  • Nhưng giờ phút này, Mộ Sơ Cửu tỉnh táo hơn Triệu Nhượng vài phần. Nàng kéo mạnh bàn tay mà nam nhân muốn thăm dò vào ngăn Triệu Nhượng lại...
  • Không phải không muốn, chỉ là nơi này là chủ trạch Triệu gia.
  • Người đàn ông giật mình, sau khi hôn lên gáy cô, nhẹ nhàng cắn xương quai xanh cô để trừng phạt, sau đó mới đứng dậy nhìn cô...
  • zhaorang
    zhaorang
    "Ta sẽ không để cho ngươi ở chỗ này cẩn thận một chút."
  • Ngụ ý, Triệu gia...... sẽ chỉ thuộc về ta.
  • Mộ Sơ Cửu gật đầu, mỗi động tác, mỗi câu nói đều thể hiện sự tin cậy và ỷ lại của cô đối với Triệu Nhượng lúc này.
  • zhaorang
    zhaorang
    Đúng rồi Tiểu Cửu, đại hội cổ đông tuần sau em cần tham dự. Em có cổ phần ông nội để lại.
  • Nữ nhân ngẩn ra, hiển nhiên là không ngờ tới hắn sẽ nhắc tới chuyện này. Triệu Nhượng nhìn như vô tình, kì thực vừa rồi hắn đã thu hết biểu tình của Mộ Sơ Cửu vào đáy mắt.
  • muchujiu
    muchujiu
    Nhất định phải đi sao?
  • muchujiu
    muchujiu
    Tôi chưa từng tham dự trường hợp này, hơn nữa tôi cái gì cũng không hiểu......
  • zhaorang
    zhaorang
    Nhất định phải đi, yên tâm, có ta ở đây.
  • Mộ Sơ Cửu nhìn về phía Triệu Nhượng, người đàn ông cúi đầu, ánh mắt rơi vào tay cô. Triệu Nhượng kéo tay nàng qua, một lần nữa đặt ở lòng bàn tay vuốt ve thưởng thức.
  • Mộ Sơ Cửu hơi nhíu mày... Trong lòng từ chối.
  • Thứ nhất cô không hiểu chuyện thương giới, thứ hai thân phận của cô... cũng đúng là có chút không tiện mở miệng.
  • Nàng bây giờ ở Triệu gia...... Xem như là thân phận gì lưu lại đây.
  • Di thư của ông cụ viết rất rõ ràng, sau khi ông đi, Mộ Sơ Cửu và Triệu gia không còn quan hệ gì nữa.
  • muchujiu
    muchujiu
    Vậy được rồi......
  • zhaorang
    zhaorang
    Tiểu Cửu thật ngoan.
  • Tiểu Cửu? Người phụ nữ giật mình... Vừa rồi hình như anh vẫn luôn gọi mình cái tên này... sao cô mới chú ý tới.
  • Nhưng mà cách xưng hô này... Mộ Sơ Cửu vẫn rất thích.
  • Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ không có hoàn toàn rút đi, Triệu Nhượng lại cố ý vuốt cổ tay mình eo nhỏ chờ chỗ, Mộ Sơ Cửu giờ phút này chỉ cảm thấy mình rất khô nóng...
  • Nàng mạnh mẽ từ trên người Triệu Nhượng đứng lên, bưng chén canh uống thấy đáy lên, sau đó cũng không quay đầu lại cất bước rời khỏi thư phòng...
  • muchujiu
    muchujiu
    Ta đi nghỉ ngơi, ngươi cũng đi ngủ sớm một chút!
  • Dứt lời, cô gái dẫn qua cửa phòng thư phòng.
  • Người đàn ông một giây trước còn đang dịu dàng nhếch môi, tự nhiên là tại thời khắc cửa thư phòng đóng lại, mặt lạnh xuống.
  • Triệu Nhượng nhíu mày, ung dung bình tĩnh lấy khăn tay từ trong túi áo khoác tây trang ra, Triệu Nhượng không đau lòng chút nào ném khăn tay giá trị xa xỉ sang một bên, đặt một hồi sau mới lấy ra......
  • Người đàn ông vắt khô khăn, lau môi mình, trong nháy mắt, bởi vì anh dùng sức quá lớn, môi mỏng lập tức đỏ lên......
  • -
14
294 - Có Anh Ở Đây