R1SE: Hoa hồng hoang dã / 231 - Tự trồng hoa hồng cho tôi
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Nam nhân nhịn không được thấp giọng hỏi... Hơi nước trong con ngươi hoàn toàn ngăn cản ý nghĩ muốn thấy rõ của nàng. Diêu Sâm chỉ càng ôm chặt lấy cô... rất sợ không cẩn thận, người trong lòng sẽ biến mất...
  • Bên ngoài sấm sét đan xen, chỉ là lúc này tiếng sấm thật lớn không dọa được Kiều Oản...... Ở trong lòng Diêu Sâm cô rất an tâm.
  • Chỉ trầm mặc một lúc lâu, Kiều Bánh mới trả lời câu hỏi này của anh...
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Hối hận a......
  • Nữ nhân cắn môi, chỉ là nước mắt to bằng trân châu giờ phút này đã vô tình rửa mặt... Kiều Bào đỏ chóp mũi ngẩng đầu nhìn về phía hắn... Ngay cả thanh âm, cũng không ngừng run rẩy.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    "Thiếu niên trong mắt đều là ta, chịu vì ta tự mình trồng hoa hồng, đã sớm không còn..."
  • Diêu Sâm ngẩn ra, lần đầu tiên cảm thấy mình ở trong hầm băng...... lần đầu tiên cảm thấy bất lực xoay chuyển trời đất......
  • yaochen
    yaochen
    Tiểu Oản còn ở đây! Vẫn luôn ở đây......
  • yaochen
    yaochen
    Em thích anh mặc áo sơ mi trắng, sau này anh Sâm chỉ mặc áo trắng...
  • yaochen
    yaochen
    "Em thích hoa hồng, chúng ta liền trồng thật nhiều thật nhiều hoa... Sau khi trở về chúng ta đến biệt thự kia ở, trong vườn hoa sau anh cùng em trồng đầy hoa hồng được không..."
  • Nữ nhân hơi sững sờ, nhắm mắt lại, đem nước mắt đáng ghét trong hốc mắt nháy ra ngoài......
  • Tiểu nhân nhi trong lòng nhẹ nhàng lắc đầu, thanh âm cũng là dị thường nhẹ......
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Không thể quay về......
  • Nghe vậy người đàn ông trong nháy mắt cứng đờ... Hắn biết rốt cuộc không thể trở về, nhưng hắn chính là muốn giãy dụa cố gắng thêm một phen, không chừng đâu... Không chừng thật sự trở về rồi...
  • Nhưng đây chỉ là ảo tưởng không thực tế mà thôi.
  • Rất lâu sau, người đàn ông vẫn ôm đứa bé mới đột nhiên thở dài chậm rãi mở miệng......
  • yaochen
    yaochen
    Tiểu Oản, nếu như tiếp tục ở bên anh thật sự rất mệt......
  • yaochen
    yaochen
    Ta tình nguyện lựa chọn buông tha ngươi......
  • Chỉ là người trong lòng đang ngủ, Kiều Oản hơi thở, vững vàng mà có chút vô lực...... Diêu Sâm nhắm mắt lại, nước muối sinh lý chảy xuống......
  • Buông tay cũng không phải lựa chọn duy nhất, nhưng hôm nay nghe Kiều Oản nói những lời này... Diêu Sâm mới chính thức ý thức được trái tim của cô. Thật sự hiểu được tổn thương mà tình cảm đần độn mấy năm nay mang đến......
  • Ngoại trừ buông tay, Diêu Sâm không rõ mình còn có thể cho cô cái gì nữa.
  • Diêu Sâm ôm Kiều Oản đang ngủ say hồi lâu... Cho đến khi cô gái cảm thấy không thoải mái muốn đổi tư thế, Diêu Sâm mới lấy lại tinh thần nhẹ nhàng đứng dậy ôm cô trở về giường...
  • Ngày hôm sau khi Kiều Oản tỉnh lại, trong phòng đã sớm không còn bóng dáng Diêu Sâm...... Kiều Oản một hồi, tối hôm qua ở trong lòng anh lại không hiểu sao ngủ thiếp đi......
  • Bất quá nói thật... Đêm nay ngủ coi như không tệ, bên ngoài tiếng sấm lớn như vậy cũng không đánh thức mình nữa.
  • Chỉ là Kiều Oản không rõ, cả đêm nay Diêu Sâm đều cẩn thận ôm cô dỗ cô ngủ...... Anh sợ Kiều Oản tỉnh lại nhìn thấy mình ở trong lòng anh sẽ cảm thấy phản cảm.
  • Cho nên thẳng đến sáng sớm sắp đến thời gian cô tỉnh ngủ, lúc này người đàn ông mới rón rén rút cánh tay ôm cô ra tạo ra biểu hiện giả dối anh đang ngủ trên sô pha sau đó mới xuống lầu.
  • Kiều Oản xoa xoa đầu hồi tưởng lại chuyện tối qua lúc không ngủ được mơ mơ màng màng đã nói với Diêu Sâm......
  • Cô gái hơi rũ mắt xuống, theo sau không chút thay đổi xuống giường rửa mặt......
  • Có lẽ Diêu Sâm cũng nên học cách tiếp nhận đả kích của cô, không phải sao.
  • -
14
231 - Tự trồng hoa hồng cho tôi