R1SE: Hoa hồng hoang dã / 147 - Chú ý giữ ấm
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Lần thứ nhất hóa trị quá trình đối với Kiều Oản mà nói, nếu như nhất định phải hình dung...... Kia không có so "Sống không bằng chết" bốn chữ này càng thích hợp......
  • Bản thân thuốc hóa trị không chính xác, vì vậy khi giết chết tế bào bạch cầu, nó cũng sẽ gây ra một số ảnh hưởng xấu đến các tế bào bình thường của cơ thể bệnh nhân.
  • Mà thân thể Kiều Oản đã đến mức có chút bài xích, trong toàn bộ quá trình hóa trị phản ứng của cô so với người bệnh khác càng thêm khó chịu!
  • Nhưng không còn cách nào khác......
  • Sau khi làm xong hóa trị, thân thể Kiều Oản đau đớn tựa hồ càng nặng, khớp chân đã hoàn toàn đau đến đứng không dậy nổi... Cho nên Địch Tiêu Văn không đề nghị cô gần đây hoạt động.
  • Hôm nay thời tiết không tệ, y tá nói có thể để cho Hà Lạc Lạc đẩy cô ra ngoài phơi nắng đi dạo nhiều một chút......
  • Kiều Chúc nằm trên xe lăn, Hà Lạc Lạc vừa đẩy cô đến trước gương sát đất trong phòng bệnh... Người phụ nữ vừa chải tóc vài cái, nhưng trên đầu lại là những lọn tóc rơi xuống vai...
  • Kiều Oản hít sâu một hơi, cảm xúc khổ sở khiến giọng nói của cô có chút không được tự nhiên.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Hà Lạc Lạc, anh có giúp tôi lấy mũ không?
  • heluoluo
    heluoluo
    "Cái mũ?"
  • Hà Lạc Lạc ngẩn ra...... Không xong!! Sao hắn lại quên chuyện này!
  • Nam nhân có chút luống cuống gãi đầu, sau đó rất là khẩn trương cùng áy náy mở miệng với Kiều Oản......
  • heluoluo
    heluoluo
    "Tôi sẽ đi hỏi y tá!"
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Ai......
  • Kiều Oản vốn muốn ngăn cản, dù sao cái mũ này cũng không phải đồ dùng y tế, y tá làm sao có thể dễ dàng tìm như vậy...... Đáng tiếc Kiều Oản còn chưa nói xong, Hà Lạc Lạc đã chạy ra ngoài......
  • Người phụ nữ cười lắc đầu, lời đến miệng lại nuốt xuống.
  • Mới vừa quay đầu tiếp tục nhìn mình trong gương rất là bệnh hoạn...... Đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra động tĩnh truyền đến trong lỗ tai.
  • Kiều Oản không quay người lại, chỉ là có chút kinh ngạc vẫn cầm lược Lê Hoa Mộc nhẹ nhàng chải đuôi tóc......
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Nhanh như vậy?
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Lạc Lạc ngược lại không có nhanh như vậy.
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Nhưng mà... chỗ tôi có một cái mũ, Tiểu Kiều cậu có muốn mang theo xem không?
  • Kiều Oản kinh ngạc quay người lại, Địch Tiêu Văn ôm lấy đôi môi mỏng đẹp mắt, ngón tay thon dài xoay một cái mũ nồi, bất quá hắn lại mặc lên bộ áo blouse trắng kia.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Sao anh lại tới đây?
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Vừa mới nghe y tá của anh nói muốn đi dạo công viên dưới lầu bệnh viện, tôi đã nghĩ anh sẽ cần nó.
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Bởi vì bên ngoài hơi lạnh, em phải chú ý giữ ấm.
  • Tâm tình Kiều Oản bị lời này của hắn chữa khỏi có chút sáng sủa lên......
  • Hắn mang đến mũ không phải bởi vì Kiều Oản trở nên khó coi cần cái mũ này che xấu, mà là bởi vì nhiệt độ bên ngoài có chút lạnh, hắn hy vọng Kiều Oản có thể ấm áp.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Cảm ơn anh, Địch Tiêu Văn.
  • Địch Tiêu Văn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nhíu mày...... Sau đó đi tới phía sau Kiều Oản......
  • Xương khớp nam nhân rõ ràng ngón tay thon dài, móng tay cũng cắt tỉa sạch sẽ mượt mà chiều dài cũng vừa vặn...... Kiều Oản không tự chủ được thưởng ánh mắt ném tới hắn đang nhẹ nhàng theo tóc mình trên tay.
  • Đột nhiên Địch Tiêu Văn nâng con ngươi lên, xuyên thấu qua gương cùng Kiều Oản nhìn nhau một giây.
  • Mà Kiều Oản lập tức không được tự nhiên tránh né ánh mắt của hắn...... Giống như là bị bắt túi giống nhau không được tự nhiên...... Bất quá cái này cũng đúng, ai bảo mình vừa mới đi nhìn chằm chằm tay người ta! Có thể không chột dạ sao.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Lạc Lạc còn ở bên ngoài tìm y tá mượn mũ......
  • -
14
147 - Chú ý giữ ấm