R1SE: Hoa hồng hoang dã / 100 - Giúp đỡ lẫn nhau
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Hạ lão gia tử tuy rằng thoát khỏi nguy hiểm, nhưng vẫn hôn mê, vả lại bác sĩ gia đình nói lão gia tử còn có nguy cơ đau tim cực kỳ cao!
  • Hạ Chi Quang không dám chậm trễ, liên lạc với Địch Tiêu Văn, Địch Tiêu Văn tỏ vẻ anh ta ở nước ngoài có một người bạn rất thông suốt về nghiên cứu và trị liệu tim mạch, đợi anh ta hỏi thời gian xong Hạ lão gia tử liền có thể xuất ngoại......
  • Hạ Chi Quang tự nhiên là cảm kích, nhưng Địch Tiêu Văn lại nói bọn họ đang giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa, quan hệ tốt như vậy cần gì phải cảm tạ.
  • Hạ Chi Quang ngẩn ra, còn có chuyện Kiều Oản Tủy muốn tìm người nghe ngóng......
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Chúng ta ra ngoài đi, để ba nghỉ ngơi cho tốt.
  • Hạ Nguyễn Sơ lưu luyến buông tay ông cụ ra, đứng dậy theo Hạ Chi Quang rời khỏi phòng ngủ chính...... Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ, Hạ Nguyễn Sơ ngước mắt nhìn Hạ Chi Quang......
  • Hắn đứng ở phía trước nhíu mày cúi đầu, ánh mắt thâm trầm rơi xuống màn hình điện thoại di động, khớp xương rõ ràng lại có chút tái nhợt ngón tay thon dài ở trên màn hình điểm tới điểm lui...
  • Hạ Nguyễn Sơ đợi một lúc muốn nói với Hạ Chi Quang một câu "Ngủ ngon", nhưng thấy anh hẳn là bề bộn nhiều việc, do dự một chút liền không muốn quấy rầy. Chỉ là vừa định xoay người về phòng mình, lại đột nhiên bị Hạ Chi Quang gọi lại.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Con đã liên lạc với Địch Tiêu Văn, anh ấy giúp tìm một chuyên gia nước ngoài trị liệu cho ba.
  • Địch Tiêu Văn luôn luôn làm việc lưu loát, có thể đêm nay Hạ Chi Quang nhờ vả hắn, hắn cúp điện thoại sẽ liên lạc được, tin tức này không vừa mới cho Hạ Chi Quang, an bài ba ngày sau máy bay đi Anh quốc.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Ba ngày sau bay sang Anh, hai ngày này bớt chút thời gian bàn giao công việc, nếu ra nước ngoài chắc chắn ba cần con.
  • Hạ Nguyễn Sơ gật đầu, điều này nằm trong dự đoán và không có gì phải bàn cãi, anh trai tôi đã dùng mạng trong quân đội để leo lên tình trạng này, không phải là muốn cô và bố sống tốt hơn sao... Hạ Nguyễn Sơ biết anh bận rộn, nhưng lần này anh nghỉ hơn nửa năm, vẫn không nhịn được hỏi một câu...
  • xiaruanchu
    xiaruanchu
    Anh, vậy còn anh......
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Ba ngày sau ta cùng các ngươi đi trước......
  • Hạ Chi Quang dừng một chút, nhưng Hạ Nguyễn Sơ kiên nhẫn chờ anh nói tiếp.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Nhưng năm trước ta muốn đi Hải Thành một chuyến, bên kia có mảnh đất đang bán đấu giá.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Có thể sẽ chậm trễ một chút thời gian, làm xong việc ta sẽ đi tìm các ngươi.
  • Hạ Nguyễn Sơ gật đầu... nghĩ đến tết năm nay đã qua ở Anh rồi, nhưng... đáng để người ta vui mừng là anh trai sẽ ở bên nhau, mặc dù ngày 30 có thể anh trai sẽ không về kịp.
  • Nhưng không sao, người một nhà mà, ở bên nhau là quan trọng nhất......
  • Đêm nay bởi vì Hạ lão gia tử, Hạ Chi Quang phá lệ nói với mình rất nhiều lời. Mây đen trong lòng Hạ Nguyễn Sơ dần dần tan biến... Cố lấy dũng khí vừa định mở miệng, bên Hạ Chi Quang lại đột nhiên gọi điện thoại tới...
  • Cô thấy Hạ Chi Quang nhướng mày, sau đó ngước mắt nhìn mình...... Hạ Nguyễn Sơ rõ ràng, sợ là muốn cô tránh đi.
  • xiaruanchu
    xiaruanchu
    Vậy...... anh, em về phòng trước đây.
  • Nam nhân gật gật đầu, nàng xoay người trở về phòng đồng thời lặng lẽ quay đầu lại nhìn một chút, Hạ Chi Quang cũng đi nhanh trên hành lang cùng mình đi ngược lại...
  • Hạ Nguyễn Sơ có chút mất mát quay đầu, giống như mỗi lần cô muốn được anh trai tha thứ, đều bị đủ loại chuyện làm chậm trễ... Mà câu "không xứng đáng" kia cũng không nói ra miệng...
  • Hạ Chi Quang đi vào trong sân sau, nâng đôi mắt đen tối lên xác định đèn phòng ngủ Hạ Nguyễn Sơ đã bật rồi mới gọi điện thoại cho đối phương...
  • -
14
100 - Giúp đỡ lẫn nhau