R1SE: Hoa hồng hoang dã / 003 - Em Chờ Anh
R1SE: Hoa hồng hoang dã
  • -
  • Kiều Oản ở trong lòng anh chậm rãi mở mắt ra... Trong ba năm này, liên tục, mâu thuẫn giữa cô và Diêu Sâm luôn bốc hơi.
  • Trước kia tính tình nàng rất bướng bỉnh, nghĩ một ngày nào đó Diêu Sâm sẽ cúi đầu dỗ dành nàng như trước. Kết quả lại không ngờ tới...... Chỉ là trong ba năm hắn chưa bao giờ chủ động mở miệng.
  • Kiều Oản cũng không phải động một chút là chịu thua, cho nên sau khi Diêu Sâm trở về, hai người cũng mặt đối mặt ăn cơm, sợ là toàn bộ quá trình trước sau cũng không vượt quá năm câu.
  • Cơm nước xong ai làm việc nấy, có lúc Diêu Sâm bận rộn, bận rộn cả đêm, cho nên anh ôm laptop đi nằm nghiêng hoặc thư phòng.
  • Lúc Diêu Sâm tỉnh lại, Kiều Bánh đang đứng ở cửa bếp, người đàn ông nhếch môi, nhẹ nhàng đi qua...
  • yaochen
    yaochen
    Làm gì vậy? Làm bữa sáng cho Sâm ca?
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Ta...... Ta quên mất......
  • Diêu Sâm nghe vậy trừng mắt nhìn... cong môi xoa xoa đầu cô.
  • yaochen
    yaochen
    Không có việc gì, lát nữa tôi gọi trợ lý Lâm mang bữa sáng đến công ty là được.
  • yaochen
    yaochen
    Tiểu Oản muốn ăn cái gì? Bảo anh ta cũng đưa cho em một phần.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Không cần, tôi không có khẩu vị.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Vậy em mau đi thu dọn đi làm đi...... Tối hôm qua ngủ không ngon, anh muốn nằm thêm một lát.
  • Diêu Sâm nghe vậy giật mình, sau đó nhìn cô đẩy mình đi về phía sô pha. Diêu Sâm thay quần áo xong thấy cô nhắm mắt lại, người đàn ông bất đắc dĩ lắc đầu, lấy chăn đắp lại cho cô...
  • qiaowan.
    qiaowan.
    Tối nay anh có trả lại không?
  • Ngay lúc Diêu Sâm định đứng dậy, Kiều Oản đột nhiên túm lấy cổ tay Diêu Sâm. Người đàn ông bị bộ dáng này của cô đả động không thôi, đau lòng hôn lên mặt cô.
  • yaochen
    yaochen
    Quay lại.
  • qiaowan.
    qiaowan.
    "Vậy ta chờ ngươi."
  • Giọng nói mềm mại của Diêu Sâm khiến trong lòng nhộn nhạo. Cũng không biết vì sao, Kiều Oản đột nhiên chuyển biến khiến hắn tuyệt không an tâm......
  • Người đàn ông gật đầu trầm mặc, xếp hàng cô dỗ cô nhắm mắt đi vào giấc ngủ, lại ở bên cô một hồi lâu Diêu Sâm mới xoay người rời đi, mang giày da sáng bóng, lúc muốn ra cửa người đàn ông lại nhìn thoáng qua người phụ nữ trên sô pha.
  • Nàng cuộn tròn nhắm mắt lại, nhưng mi tâm vẫn căng thẳng như trước...... Có lẽ cũng chưa ngủ, trong lòng Diêu Sâm có nghi hoặc, nhưng vừa nghĩ đến tính tình của nàng, nhất định sẽ không nói với mình.
  • Cho nên Diêu Sâm cũng cho cô thời gian, chỉ hỏi nhiều chuyện cô không muốn nói.
  • Còn nữa...... Chuyện hư hỏng của hắn còn chưa xử lý tốt......
  • Kiều Oản nằm thật lâu, từ sau khi sinh bệnh thân thể cũng mệt mỏi không ít, tính toán ngày hôm nay nên đi bệnh viện tư nhân Địch Tiêu Văn.
  • Lúc trước mẹ sinh bệnh chính là ở bệnh viện tư nhân Địch gia trị liệu, bất quá Kiều Oản nghe Địch Tiêu Văn nói với cô, nói khi đó anh ở nước ngoài du học, thật đáng tiếc không có nhìn thấy mẹ Kiều Oản một lần.
  • Kiều Oản không biết "tiếc nuối" là có ý gì, Địch Tiêu Văn giải thích với mình là......
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Con cũng đẹp như vậy, huống chi là mẹ con.
  • Lúc ấy lời này chọc cho Kiều Oản vui vẻ không ít, cô rất thích nghe người khác khen mẹ cô.
  • Kiều Oản thu dọn một chút, tùy tiện mặc một bộ quần áo liền xách túi xách lên đón xe đi bệnh viện, đến lúc đó Địch Tiêu Văn đang cầm báo cáo xét nghiệm mấy ngày trước mình làm cùng các bác sĩ khác thảo luận, sắc mặt rất là ngưng trọng......
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Anh đây rồi.
  • Người phụ nữ nhếch môi gật đầu, Địch Tiêu Văn khoát tay áo, những bác sĩ và trợ lý kia đều thức thời rời khỏi văn phòng.
  • -
14
003 - Em Chờ Anh