R1SE: Hệ thống thỏ thành tinh
  • baijingting
    baijingting
    Ta nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
  • Bạch Kính Đình thì thào lẩm bẩm, nói xong không tự giác thở dài, trong cuộc đua hệ thống hắn dám xưng thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất, cho nên tự nhiên cũng không cần để ý ưu sầu lan tràn trong lòng không thể giải sầu.
  • Nhưng hiện tại đối mặt với hoàn cảnh không biết, tương lai không tìm tòi được và có lẽ cô gái không thuộc về anh, anh thật sự luống cuống, có thể đợi đến ngày Quý Lê lấy lại ký ức cô sẽ quên đi sự tồn tại của anh, dần dần rời xa anh, cho đến cuối cùng anh tay không mà về hay không.
  • Hoặc có lẽ ngay cả cơ hội trở về của hắn cũng rất xa vời.
  • Bản thân Bạch Kính Đình cũng không ý thức được khi nhìn Quý Lê mặt mày nhu tình có thể véo ra nước, chỉ là hắn đơn phương tương tư tự động xem nhẹ quy định tự nhiên của giới hệ thống, chỉ lo một mực vùi đầu vào trên người Quý Lê.
  • Đưa tay đặt ngay mũ lưỡi trai hơi nghiêng của Quý Lê, sau đó mãnh liệt hoàn hồn, suy nghĩ đến hai cô gái trong phòng bên cạnh hẳn là bạn thân của cô, Quý Lê ở chỗ này nghỉ ngơi vẫn là nói cho các cô một tiếng không cần lo lắng nhớ nhung cho thỏa đáng.
  • Tay dần dần đưa về phía túi váy da của Quý Lê, điện thoại di động làm như rõ ràng ý đồ của Bạch Kính Đình, theo sự đụng chạm của Bạch Kính Đình nghịch ngợm lộ ra góc nhỏ chờ đợi bàn tay to của người đàn ông lấy ra mở khóa nó.
  • Một loạt hành động này cũng làm cho Bạch Kính Đình không ăn khói lửa nhân gian có ý nghĩ kỳ quái.
  • Nhưng mà trong nháy mắt lấy điện thoại ra, có lẽ là tư tâm của hắn quấy phá, hắn lại không muốn để cho người khác biết một chút tin tức về cô gái ở một mình với hắn trong phòng hắn, các nàng cơ hồ như hình với bóng chắc chắn cố ý quấy rầy kêu gọi Quý Lê mang hắn rời đi.
  • Một là không muốn để cho các nàng quấy nhiễu thanh mộng của nữ hài, hai là hắn thật vất vả dùng sai lầm đổi lấy ở chung làm sao có thể tình nguyện chắp tay nhường người?
  • Cho nên sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Bạch Kính Đình lại yên lặng nhét điện thoại di động của Quý Lê vào trong túi áo da của cô, lập tức dựa vào cán giường nghỉ ngơi.
  • Đưa Quý Lê an toàn trở về hay là chờ xe đến trạm xe hoặc là cô gái tự nhiên tỉnh lại rồi hành động cũng không muộn.
  • Nhưng Ôn Diệc Quân bên kia không khỏi sứt đầu mẻ trán, vừa mới xảy ra một chuyện như vậy, sao cô có thể an tâm để Quý Lê một mình? Vạn nhất cô thật sự có chuyện không hay xảy ra, cô làm sao ăn nói với chú dì và người thích cô theo đuổi cô?
  • wenyiyun
    wenyiyun
    Chanh Tử, cậu có thấy Quý Lê không?!
  • Nếu nhìn kỹ không khó phát hiện tay Ôn Diệc Quân cầm điện thoại di động không ngừng run rẩy, khớp ngón tay cũng bởi vì nắm chặt mà trở nên rõ ràng, trong hốc mắt bất tri bất giác tràn đầy một tầng hơi nước mông lung, cùng lúc đó thanh tuyến phập phồng lớn đến mức nghe được Nhan Chanh Tịch cũng trở nên gấp gáp nhướng mày, lòng nóng như lửa đốt.
  • wenyiyun
    wenyiyun
    Ngươi nói nha đầu này có thể rơi vào toilet hay không.
  • Nếu như là bình thường Nhan Chanh Tịch nhất định trong lòng biết rõ Ôn Diệc Quân đang khơi mào bầu không khí, mà lúc này ngụ ý lại một chút không có ý đùa giỡn, dựa vào giác quan thứ sáu của phụ nữ Nhan Chanh Tịch cảm thấy Quý Lê lập tức khẳng định không ở toilet.
  • Lúc trước rõ ràng cô còn nghe được tiếng khuyên can của Quý Lê, chẳng lẽ cô cũng bị tức đến choáng váng đầu óc?
  • yanchengxi
    yanchengxi
    Không có khả năng xảy ra chuyện, chờ một chút đi.
  • Cô chắc chắn sau khi Ôn Diệc Quân làm rõ cảnh cáo người phụ nữ kia, cô nhất thời sẽ không còn dũng khí gây sóng gió nữa, không thể nói chắc Quý Lê chỉ là ven đường xuất hiện chút nhạc đệm làm chậm trễ một chút thời gian trở về mà thôi, tình huống cũng không tệ như các cô dự đoán.
  • Có đôi khi kỳ thật chỉ là, cách một bức tường.
  • ____________
14
Bit100 tường