"Mercury doesn't return around the sun, but I hope you meet the right person for an ending."
"Thủy tinh quay quanh mặt trời không có ngày về, nhưng ta hi vọng ngươi gặp đúng người có thể có kết cục."
——————————————————————
Ba người ra khỏi phòng bệnh.
Trần Mộng mụ mụ mang theo hai người đi tới cầu thang bộ
Hai người nhìn nàng, Trần Mộng mụ mụ nhẹ nhàng thở dài từ trong túi lấy ra thuốc lá cùng bật lửa
Trần Mộng mụ mụ: "Mộng Mộng không cho phép ta hút thuốc...... Hại vẫn là nhịn không được."
Mẹ Trần Mộng lấy ra một điếu thuốc đưa cho Nhâm Hào, Nhâm Hào lắc đầu
Cô lại đưa cho Khương Hoàn Lạc. Khương Hoàn Lạc cũng lắc đầu.
Mẹ Trần Mộng nở nụ cười "Tự giễu" một chút
Điếu thuốc lấy ra, ngậm nó và châm lửa.
Mẹ Trần Mộng: "Các cảnh sát muốn biết cái gì?
Trần Mộng mụ mụ phun ra một ngụm thuốc lá hỏi:
Khương Hoàn Lạc trả lời.
Mẹ Trần Mộng búng tàn thuốc cười cười
Mẹ Trần Mộng: "Mộng Mộng là đứa trẻ ngoan, đáng tiếc... gặp phải một người mẹ như tôi."
Mẹ Trần Mộng: "Các cảnh sát có thể không biết? Tôi có bệnh.
Mẹ Trần Mộng: "Giai đoạn cuối, trị không hết.
Trần Mộng mụ mụ: "Ta đem tất cả hi vọng đều ký thác ở Mộng Mộng trên người, Mộng Mộng cũng không chịu thua kém."
Trần Mộng mụ mụ: "Nhưng là của nàng cái kia đồng học, Ngụy cái gì Nghiên, nàng lấy tiền vũ nhục nhà chúng ta Mộng Mộng."
Trần Mộng mụ mụ: "Nàng cùng các tiểu tỷ muội của nàng đem nhà ta Mộng Mộng kéo đến WC, đối với nàng thực hiện bạo lực."
Trần Mộng mụ mụ: "Chúng ta Mộng Mộng mỗi ngày trở về trên người đều xanh một khối tím một khối, mặt đều sưng."
Trần Mộng mụ mụ: "Ta đều không nỡ đánh nàng, các nàng...... Khụ khụ khụ...... Khụ khụ."
Mẹ Trần Mộng bỗng nhiên bắt đầu ho khan.
Khương Hoàn Lạc thấy vậy vội vàng đi tới phía sau vỗ vỗ lưng cô.
Mẹ Trần Mộng khoát tay áo
Trần Mộng mụ mụ: "Không có việc gì lão tật xấu, tâm tình kích động liền sẽ như vậy."
Trần Mộng mụ mụ: "Chúng ta Mộng Mộng đêm đó bị Ngụy Nghiên gọi ra bên ngoài, không rõ ràng lắm hai người làm cái gì."
Trần Mộng mụ mụ: "Trở về chúng ta Mộng Mộng tựu ôm đầu ở góc tường run rẩy, nói nàng giết người."
Mẹ Trần Mộng: "Mộng Mộng của chúng ta thật là một cô gái tốt a......
Mẹ Trần Mộng nói xong khóc lên.
Khương Hoàn Lạc vỗ vỗ lưng cô nhìn về phía Nhậm Hào.
renhaoMẹ Trần Mộng, mẹ đừng quá kích động.
renhao"Chúng ta sẽ điều tra rõ ràng đổi Trần Mộng một cái trong sạch."
Mẹ Trần Mộng nghe xong ngẩng đầu nhìn Nhâm Hào
Trong mắt tràn đầy cảm kích.
Nhâm Hào nhìn mặt mẹ Trần Mộng, người phụ nữ tiều tụy
Nhâm Hào gật đầu, Khương Hoàn Lạc nói:
jiangwanluoVậy nếu đã như vậy thì hôm nay chúng ta cáo từ trước.
jiangwanluo"Các ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, chúng ta qua vài ngày lại đến thăm."
Mẹ Trần Mộng gật gật đầu, lau nước mắt ba người cùng đi ra cầu thang.
Vì thế mẹ Trần Mộng quay về phòng bệnh của Trần Mộng, Khương Hoàn Lạc và Nhậm Hào rời khỏi bệnh viện.
Trên đường đi Khương Hoàn Lạc hỏi Nhâm Hào
jiangwanluo"Anh có nghĩ cô ấy nói thật không?"
Nhậm Hào quả quyết nói, không hề có thời gian suy nghĩ.
jiangwanluoSao anh chắc chắn như vậy?
Nhâm Hào nói xong dừng bước, quay đầu cười với cô
Khương Hoàn Lạc nhún vai
Khương Hoàn Lạc nói:
Hai người vai kề vai rời khỏi bệnh viện.
Mà trong phòng bệnh mẹ Trần Mộng nhìn Trần Mộng gầy gò trên giường bệnh, hai mắt vô thần
Trần Mộng mụ mụ: "Mụ mụ sẽ không để cho ngươi bị thương bảo bối."
Trong ánh mắt mẹ Trần Mộng để lộ ra ánh mắt không giống vừa rồi.
Con thú cái nào nhìn thấy con mình bị thương mà dịu dàng nhìn bạn chứ?
——————————————————————
Mọi người thử đoán xem mẹ Trần Mộng là nhân vật gì?
Đăng lúc 2021.12.30.18:35