R1SE: Bình minh của các vì sao / AFTERGLOW·Eighty-seven
R1SE: Bình minh của các vì sao
  • “When on earth do we lose our sense of security? Perhaps it is because we have seen too much of the world.”
  • "Đến tột cùng khi nào chúng ta mất đi cảm giác an toàn, có lẽ là bởi vì chúng ta nhìn thấy quá nhiều thảm cảnh thế giới."
  • ——————————————————————
  • Khương Hoàn Lạc thở dài, tự mình đứng trên cầu giải sầu, cuộc sống dù sao cũng phải trôi qua đúng không, từng bước từng bước sai nhưng cô không thể cứ tiếp tục sai.
  • Điều cô cần làm bây giờ chính là tìm ra hung thủ đứng sau màn, không chỉ vì ba mẹ mà còn vì "Vi kỳ".
  • Khương Hoàn Lạc thở dài chuẩn bị xoay người rời đi thì thấy một cô bé, cô bé kia đứng trên cầu đưa cho người đi đường một bó hoa hồng, nhưng không ai nguyện ý tiếp nhận đóa hoa hồng trong tay cô bé đã nắm chặt rất lâu.
  • Cô bé cũng không nản lòng, hỏi từng câu một. Thấy Khương Hoàn Lạc đi tới, cô bé đi tới trước mặt cô nói:
  • Cô bé: "Chị trông có vẻ không vui, đừng buồn nữa, bó hoa hồng này em tặng chị miễn phí!"
  • Cô bé cười rạng rỡ với Khương Hoàn Lạc. Khương Hoàn Lạc cũng mỉm cười nhìn cô gái đáng yêu trước mặt.
  • Sau đó nhận lấy hoa hồng trong tay cô, xoa xoa đầu cô. Cô bé vừa định đi, Khương Hoàn Lạc lại gọi cô lại.
  • Tiểu bằng hữu, hôm nay không phải thứ tư sao? Nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là đang học tiểu học đi?
  • "Sao lại bán hoa ở đây?"
  • Khương Hoàn Lạc hỏi xong cô bé ngượng ngùng cúi đầu, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt góc áo ấp úng nói với Khương Hoàn Lạc
  • Ân...... Tỷ tỷ ta nói cho ngươi biết ngươi có thể không nên tức giận hay không?
  • Khương Hoàn Lạc nghe xong ngồi xổm xuống sờ sờ đầu cô bé nói:
  • Đương nhiên, ngươi nói.
  • Nhà tôi nghèo, còn có rất nhiều em trai em gái, ba mẹ cảm thấy áp lực quá lớn nên không cho tôi đi học để tôi giúp kiếm tiền."
  • Khương Hoàn Lạc nhìn cô gái trước mặt sờ sờ đầu cô
  • Ở độ tuổi này, cô ấy nên vô tư chạy trên sân chơi với các bạn thay vì bán hoa trên cầu dưới ánh mặt trời.
  • Khương Hoàn Lạc thở dài, dựa theo giá cả trên thị trường mà mua hoa của cô
  • Sau đó nói với cô nếu muốn đi học thì đến cục J tìm cô, cô sẽ tài trợ cho cô đi học.
  • Cũng không phải muốn đi làm thánh mẫu, chính là không đành lòng.
  • Cô bé gật đầu, Khương Hoàn Lạc cầm một đống hoa về cục.
  • Khương Hoàn Lạc vốn đang trong tâm trạng cực kỳ tồi tệ, bỗng nhiên cầm một bó hoa lớn trở về cục, tâm tình cũng không tệ lắm.
  • Địch Tiêu Văn nhìn thấy Khương Hoàn Lạc cầm một bó hoa hồng lớn đi vào cục, lại có chút dấm chua
  • Ai tặng hoa hồng cho cô ấy? Còn nhiều như vậy?!
  • "Cái này đặt một ngàn đóa, ta không thể thua!"
  • Ừ, con trai thật kỳ lạ.
  • Cuối cùng vẫn là Nhậm Hào nhìn Khương Hoàn Lạc cầm một đống hoa hồng đi tới bên cạnh cô hỏi.
  • Lúc này Khương Hoàn Lạc mới nói:
  • jiangwanluo
    jiangwanluo
    "Tôi mua nó từ một cô bé, tôi muốn giúp cô bé đi học."
  • renhao
    renhao
    Tại sao?
  • Nhâm Hào hỏi, Khương Hoàn Lạc nhìn về phía mặt trời lặn xa xa đáp lại:
  • jiangwanluo
    jiangwanluo
    "Mặt trời lặn..."
  • Khương Hoàn Lạc nói xong cười cười, không nói tiếp nữa. Nhâm Hào nghe xong gật đầu.
  • Không biết có phải là sự ăn ý giữa hai anh em hay không, Nhâm Hào hoàn toàn hiểu Khương Hoàn Lạc đang nói gì.
  • Chỉ là nguyện vọng không thực hiện được còn truyền đến tin dữ
  • ——————————————————————
  • Một ngày thủy văn 🥀
  • Tin nhắn này đăng lúc 2022.04.05.10:15
14
AFTERGLOW·Eighty-seven