R1SE: Đoàn sủng được nuôi dưỡng như thế nào
  • Sau khi cãi nhau với Tống Nam Diên vài câu, Lục Anh Ninh bắt đầu rửa mặt, thành thật mà nói, ấn tượng của cô đối với Tống Nam Diên vẫn rất tốt.
  • Ân, ngoại trừ không rên một tiếng đoạt thân thể của mình làm cho nàng ôn nhu đáng yêu Lỗi Tử thương tâm ra
  • Thời gian trôi qua thật nhanh, chiều mai nên tuyên bố xếp hạng, cũng không biết đứa bé Diêu Sâm kia sẽ thế nào
  • Mấy hôm trước, khi anh ấy gọi cho họ, cô ấy đã lén kiểm tra thành tích.
  • Ai, nếu hắn thật sự đi rồi thì phải làm sao bây giờ?
  • luyingning
    luyingning
    Phi phi phi, cũng không thể nghĩ như vậy.
  • luyingning
    luyingning
    xui xẻo
  • luyingning
    luyingning
    Họ chắc chắn có thể ở lại.
  • luyingning
    luyingning
    Cuối cùng còn có thể ra mắt thành đoàn.
  • Nghiêm túc rửa mặt, Lục Anh Ninh ngẩng đầu nhìn khuôn mặt không trang điểm của mình trong gương, thoạt nhìn bóng loáng nhẵn nhụi, giống như xúc cảm rất tốt.
  • Bóp một cái lại xoa một cái, cho đến khi hai gò má có chút phiếm hồng mới dừng lại.
  • luyingning
    luyingning
    Làn da đẹp, cảm giác rất tốt.
  • luyingning
    luyingning
    Vậy giờ đi ngủ đi.
  • Trở lại phòng ngủ lấy một cái thảm đắp lên cho Triệu Lỗi, nhiệt độ sắp lập hạ đã bắt đầu tăng lên, hệ thống sưởi trong doanh thủy chung mở ra, để cho nhiệt độ đạt tới cảm giác thoải mái nhất, Lục Anh Ninh ngáp một cái trở về phòng ngủ
  • luyingning
    luyingning
    Thật sự nên ngủ, ngày mai còn phải đi bố trí sân bãi.
  • Lần nữa tỉnh lại Triệu Lỗi đã rời đi, trên tủ đầu giường đặt một phần bữa sáng ấm áp, nhìn qua giống như là mới vừa đi không bao lâu, trong lòng ấm áp, Lục Anh Ninh bưng cháo lên thấy được một tờ giấy đặt ở phía dưới.
  • Chắc là do Triệu Lỗi viết.
  • "Không biết bây giờ em thích cái gì, anh từ căn tin mang cho em bánh bao sữa và cháo sữa mà em thích ăn nhất, anh phải đi luyện tập, ăn sáng thật tốt, có rảnh anh sẽ tới kiểm tra nha, anh sẽ nhớ em."
  • Có chút cảm động lại rất vui vẻ, hạnh phúc nồng đậm bao bọc cô, qua lâu như vậy còn có thể nhớ rõ cô thích ăn cái gì, qua lâu như vậy còn có thể nhớ rõ cô không thích ăn điểm tâm
  • Hình như, được cưng chiều thật sự rất tốt, bữa sáng cũng không đáng ghét như vậy nữa.
  • Sau khi xách bữa sáng lên, Lục Anh Ninh vừa ăn vừa cầm điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường bên cạnh bữa sáng, cảm xúc xa lạ trên vỏ điện thoại khiến cô tò mò
  • Lật điện thoại lại và nhìn thấy tờ giấy dán trên đó: Khi ăn cơm không được nghịch điện thoại.
  • luyingning
    luyingning
    Biết rồi, thật đấy.
  • luyingning
    luyingning
    Ống rộng quá.
  • Ngoài miệng là ghét bỏ, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ, nghiêm túc an tĩnh cơm nước xong, Lục Anh Ninh định đến phòng luyện tập xem lại bọn họ liền đi bố trí sân bãi.
  • Ừ, mang cho họ ít đường để khích lệ.
  • Vừa rời khỏi ký túc xá không xa, Lục Anh Ninh đã nhìn thấy một bóng dáng cao cao gầy tựa vào cửa sổ như đang khóc.
  • luyingning
    luyingning
    Gà cay Hà Lạc Lạc, sao lại lén lút trốn ở đây khóc chứ?
  • Có lẽ là khóc đến mê mẩn, Hà Lạc Lạc thành công bị Lục Anh Ninh làm cho hoảng sợ, ợ một cái đột nhiên ngừng khóc.
  • heluoluo
    heluoluo
    Sao anh lại tới đây?
  • --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
  • xiaogui
    xiaogui
    Lời bài hát: I'm Sleeping Again
  • xiaogui
    xiaogui
    Gà cay cay cay cô cô tinh tiểu quý
  • xiaogui
    xiaogui
    Thành công thức dậy lúc 11:57
  • xiaogui
    xiaogui
    Thật không dễ dàng gì.
14
155: Gà cay Hololo