Những Năm Tháng Ấy / Sống với đam mê
Những Năm Tháng Ấy
  • Thường ngày tôi chỉ loanh quanh kênh của mình và học hành chăm chỉ trên lớp. Thậm chí dù đã nhìn thấy đạo phẩm của mình nhưng tôi vẫn không hay biết một chút gì về nó. Mọi việc chỉ lộ ra khi một tài khoản bình luận, vu khống tôi đạo nhái nội dung của kênh X. Tôi hoang mang không hiểu chuyện và bắt đầu tìm kiếm kênh X mà người kia đang nói tới. Đọc qua thì đúng là rất giống với nội dụng của tôi. Các phân cảnh, nhân vật và các miếng hài đều như một khuôn đúc ra. Điều khiến tôi sốc và thấy buồn nhất là người đạo nội dung đó là một độc giả vô cùng thân thiết với mình.
  • Tại sao người đó lại làm như thế? Rõ ràng kênh của cô ta không hề flop một chút nào.
  • Tôi năm mười tám tuổi còn chưa trãi sự đời, cũng không biết lòng người thâm sâu như thế nào nên cách giải quyết việc này có phần non nớt. Còn người kia ung dung tự tại đăng một bài viết xin lỗi và cho rằng mọi chuyện kết thúc.
  • Tôi không chấp nhận được một cái kết như thế. Cô ta giả làm nạn nhân, bề ngoài cho rằng bản thân đã sai và thành tâm nhận lỗi nhưng bên trong lại đi rêu rao tôi vu khống. Kết quả là tôi thì bị chửi, còn cô ta yên ổn tiếp tục làm fanfic. Mọi người có thể nhắm mắt làm ngơ và ủng hộ cho người đã đạo văn của tôi, khiến tôi lúc ấy không thể đặt niềm tin vào độc giả của mình nữa.
  • Sự uất ức suốt mấy năm, tinh thần và thể chất bị ảnh hưởng nghiêm trọng khiến việc ra video trên Youtube không đều đặn. Các video của tôi thiếu đi sự nhiệt huyết vốn có, mỗi bộ fanfic ra mắt cách nhau mấy tháng khiến lượt theo dõi của kênh tôi chững lại. Các độc giả bắt đầu bỏ đi và đỗ mọi tội lỗi lên đầu tôi.
  • Sau hai năm rưỡi hoạt động trên Youtube, tôi đã rời đi với những lời thông báo ngắn gọn gửi đến độc giả. Đó cũng là thời gian tôi tốt nghiệp cấp ba và đi làm.
  • Tôi nghĩ bản thân có sức khỏe, có bằng cấp ba sẽ dễ xin được việc nhưng thời gian đó thực sự khó khăn. Sau vài lần nhảy việc thì một năm sau tôi mới thực sự đi làm tại một công ty sản xuất phụ tùng xe ô tô. Công ty cách nhà tôi hơn một tiếng rưỡi đi xe và tôi phải thuê phòng trọ ở lại. Thời gian đó vẫn còn khá vui vẻ, chỉ đi làm và tận hưởng cuộc sống vô lo vô nghĩ. Nhưng tôi không ngờ sự khó khăn của xã hội này còn ở đằng sau.
  • Công việc lúc đầu tưởng dễ nhưng dần dần tôi không theo được tốc độ của những người khác. Dù ở đó rất vui và tôi có thêm nhiều bạn mới, nhưng vẫn bị sếp mắng vì không đạt đủ số lượng trong ngày. Tôi đã cố gắng và các ngón tay như sắp gãy đến nơi, nhưng tôi không bỏ việc.
  • Tôi cải thiện mình, hoàn thành các công việc được giao nhưng hình như tôi đã đắc tội với sếp nên công việc ngày càng nhiều thêm. Tôi làm đến khi bản thân kiệt quệ nhưng miệng thì vẫn cười với mọi người, tôi không muốn họ phải mệt thêm với dáng vẻ tiêu cực của mình.
  • Một thời gian sau, tôi mắc rất nhiều bệnh và phải xin nghỉ việc. Tôi không dám nói với gia đình, vì sợ họ thất vọng về mình. Trong phòng trọ đóng chặt cửa, tôi nằm dài mệt mỏi và cố tìm một công việc khác để kiếm tiền. May mắn thay lúc ấy một người bạn giới thiệu cho tôi một nền tảng chuyên về truyện ngôn tình.
  • Bắt đầu viết một thể loại khác với fanfic, tôi có hơi vụng về nhưng mọi thứ đều ổn. Gia đình không thích tôi dùng nghề này để kiếm sống và hay la mắng nhưng tôi có thể làm gì khác? Sức khỏe của tôi sau những ngày bôn ba bên ngoài bị tổn hại nặng nề. Ngoại hình lại không mấy nổi trội để xin việc phục vụ.
  • Tôi mặc kệ những lời đó và tiếp tục con đường của mình. Trãi qua rất nhiều nền tảng, cuối cùng tôi gặp được Lalanovel, một nền tảng có thể giúp tôi thỏa thích viết nên những câu chuyện fanfic của riêng mình. Nơi những đứa con tinh thần của tôi được độc giả biết đến và yêu thương.
  • Cặp đôi của tôi vẫn là hai người Jungkook và Taehyung. Họ là những người tuyệt vời với một ước mơ lớn lao và là tín ngưỡng đẹp nhất của tôi. Có lẽ tôi không thể diễn tả được tình yêu to lớn của mình với họ, nhưng thời gian nhất định sẽ chứng minh được. Nếu ngồi tính lại, tôi đã theo cặp đôi này năm năm rồi.
  • Jungkook là một chàng trai có vẻ ngoài đáng yêu nhưng không hề yếu đuối. Thậm chí những người anh trong nhóm còn phải khiếp sợ trước sức mạnh to lớn của cậu. Jungkook là em út, nhưng lại là người tài năng vô cùng. Người anh lớn Namjoon còn đặt biệt danh cho cậu là em út vàng.
  • Còn Taehyung thì hoàn toàn ngược lại. Anh mang vẻ ngoài rất nam tính, nhưng lại rất hay bị các thành viên khác bắt nạt. Tính cách hiền lành là vậy nhưng Taehyung lại sở hữu chất giọng trầm ấm.
  • Mỗi người một vẻ, khiến tôi say mê đến quên mất rằng họ có thể không phải là thật. Nhưng như vậy thì sao? Tôi vẫn có một niềm tin mãnh liệt vào họ. Bây giờ tôi còn quá trẻ để bỏ cuộc, còn quá sớm để buồn vì những chuyện không đâu.
  • Mỗi ngày tôi đều xem những khoảnh khắc ngọt ngào của họ trên sân khấu hay video hậu trường, game show. Trong khi Jungkook luôn là người say mê ngắm nhìn Taehyung mọi nơi mọi lúc thì anh lại có những cử chỉ vô cùng ấm áp với “bé thỏ” của mình. Tôi cũng tự hào vì shipdom của mình chính là shipdom lớn nhất thế giới ở thời điểm hiện tại.
  • Jungkook và Taehyung luôn là cặp đôi nam chính duy nhất trong truyện của tôi. Mỗi fanfic lại có những hoàn cảnh khác nhau, tính cách nhân vật luôn luôn khác nhau nhưng đích đến chỉ có một: Tình yêu!
  • Dù là đau thương hay hạnh phúc, tôi trân trọng từng tác phẩm của mình. Khả năng viết của tôi còn hạn chế, nhưng những gì tôi muốn truyền tải vẫn chạm đến các độc giả. Tuy vậy, tôi nghĩ mình cần học thêm nhiều hơn về viết lách để khiến các tác phẩm của mình hoàn hảo nhất có thể.
  • Hiện tại tôi vẫn đang viết nên những tác phẩm fanfic của mình và đôi lúc có chút hoài niệm về quá khứ. Nếu như trước kia, người người nhà nhà đổ xô đi viết fanfic, dù chúng có hay hay không hay đi nữa họ vẫn luôn tự hào về chúng. Lúc đó chỉ cần chọn đại một người trong danh sách bạn bè và hỏi họ có viết fanfic không? Tất nhiên họ sẽ nói rằng: Tôi có.
  • Tôi đã từng có rất nhiều người bạn cùng viết fanfic. Nhưng bây giờ nhìn lại thì chỉ có một mình đứng một nơi trông ra thế giới rộng lớn kia. Những con người khi đó đã lớn cả rồi, họ phải lo toang nhiều thứ từ công việc đến gia đình. Họ không còn thời gian dành cho fanfic nữa. Còn đám trẻ bây giờ không đọc fanfic nhiều như lúc trước, vì chúng có nhiều thứ hay ho hơn để xem.
  • Một thời đã qua, hiện tại cũng không thể đem ra so sánh được. Nhưng tôi thì vẫn thế, vẫn giữ sự trong sáng vốn có và tiếp tục viết nên những câu chuyện thật ý nghĩa. Tôi đã không viết cho mình nữa mà là viết cho những con người yêu thích fanfic, yêu thích cặp đôi Taehyug và Jungkook.
  • Đích đến của tôi không chỉ có mỗi fanfic, tôi còn có ước muốn được vẽ truyện về cặp đôi yêu thích của mình. Từng ngày tôi đều cố hoàn thiện mình, trở thành bản thể hoàn hảo nhất mà bản thân mong muốn. Để rồi một ngày, tôi có thể nhận được lời tán thưởng từ những người luôn theo dõi tôi bao lâu nay.
  • Tôi yêu các độc giả như tình yêu tôi dành cho fanfic. Vì nếu không có các bạn thì tôi cũng chỉ là một đứa vô danh đang sống cuộc đời mà bản thân không hề mong muốn. Các bạn chính là vì sao trong đêm đen, dẫn lối tôi đi. Chỉ cần đọc những dòng bình luận của các bạn, dù là ngày mưa cũng hóa nắng ấm.
  • Nếu thời gian và sức khỏe hiểu được, xin hãy để tôi được viết fanfic, được vẽ tranh cho đến khi thân xác này nguội lạnh. Những lời tán dương sẽ là những đóa hoa và linh hồn tôi sẽ được sống trong một vườn hoa đầy màu sắc.
14
Sống với đam mê