Nguyện Vọng Cuối Cùng / Chương 9: Trường Quý Tộc
Nguyện Vọng Cuối Cùng
  • Hai đứa nhóc song sinh cũng không muốn tụt hậu, đòi chị Uyển Lâm ngồi chơi đồ chơi với chúng.
  • Buổi trưa Uyển Lâm cùng mẹ thường mang cơm đến công ty cho ba, có lẽ do tính cách đơn thuần, cuộc sống không lo âu nên mẹ Uyển Lâm dù ba mươi chín tuổi vẫn rất trẻ trung, thế mà nhất định nói mình lớn tuổi, đi ra ngoài với Uyển Lâm sẽ để con gái cưng mặc đồ như công chúa, còn bản thân thì theo phong cách chững chạc, luống tuổi.
  • Buổi chiều tối cả nhà lại tập hợp đông đủ. Uyển Lâm sống ở đây mới biết, không phải người giàu có nào cũng có thói quen ăn chơi sa đọa, bao nuôi vợ bé con riêng lúc nhúc bên ngoài. Người nhà họ Phạm coi trọng nhất là không khí gia đình, lúc Uyển Lâm chưa đến mọi người ai ở nhà nấy nhưng cuối tuần nhất định sẽ tập hợp đông đủ, ngày bình thường thì thay phiên nhau đến thăm ông nội, không để ông một mình buồn tẻ.
  • Nhắc đến mới nhớ, cái cô con gái bị đánh tráo năm xưa với Uyển Lâm tên Phạm Uyển Oanh cả tuần nay không hề về nhà, Uyển Lâm vẫn thật mong chờ lần gặp mặt đầu tiên của cả hai lắm.
  • Thời điểm trợ lý của ba bị xử tội, Uyển Oanh khóc hết nước mắt nói rằng mình không hay biết gì cả. Sự thực là cô nàng không đủ thông minh nên mới không làm nên cơm cháo gì thì đúng hơn.
  • Nhà họ Phạm sớm biết cô nàng không phải con cháu trong nhà, ăn mặc tuy đầy đủ nhưng tiền bạc thì không cho nhiều, tránh cô nàng dùng tiền cung cấp cho ba mẹ ruột của cô ta làm chuyện xấu. Ngày thường cô nàng rất ít về nhà, nhưng đến khi sự việc bại lộ thì lại lấy lí do không nỡ xa mọi người, thật là buồn cười tới cực điểm.
  • Như Lan
    Như Lan
    Bảo bối, ngày mai là nhập học rồi. Để ba mẹ đưa con tới trường nha.
  • Như Lan đang tự mình chuẩn bị quần áo, giày dép, cặp sách ngày mai cho Uyển Lâm.
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Mẹ, để ngày mai chú Cao (tài xế) đưa con đi được rồi. Còn nữa, ngày mai mẹ để chú Cao lái chiếc xe bình thường chút, con muốn thử cảm giác “Chủ tịch giả nghèo và cái kết” xem sao, hihi.
  • Uyển Lâm nói đùa chọc mẹ, làm gì có ai giả nghèo mà đi xe hơi, có tài xế riêng chứ. Chẳng qua Uyển Lâm không muốn nổi bật quá, đợi ngày hôm sau tới trường cô mới biết mình nghĩ nhiều rồi.
  • Như Lan cưng chiều vuốt tóc con gái, nhớ tới mấy clip trên mạng con gái rủ bà xem liền thấy buồn cười. Người giàu ấy mà, có mấy ai rãnh rỗi giả nghèo làm gì, người ta rất chú trọng hình tượng bên ngoài, chỉ cần có mắt nhìn liền biết quần áo, phụ kiện của họ không phải hàng vỉa hè, ngu lắm mới đắc tội họ.
  • ...
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Chào chú Cao, con vào trường đây ạ.
  • Chú Cao mỉm cười tạm biệt:
  • Tài xế
    Tài xế
    Tiểu thư đi học vui vẻ.
  • Nhìn bóng dáng vô tư bước vào cổng, bác Cao có chút trầm tư. Ông làm tài xế cho nhà họ Phạm hai mươi năm, tuy có thể nhìn ra nhà họ Phạm coi trọng Uyển Lâm nhưng không hiểu sao họ lại không chính thức công bố với bên ngoài tin tức về Uyển Lâm, cũng không biết Uyển Oanh tương lai sẽ ra sao. Aizzz, suy nghĩ của nhà giàu thật khó hiểu. Tài xế như ông vẫn ít quan tâm thì hơn.
  • ...
  • Trường cấp ba dành cho con nhà giàu, không cần học lực, chỉ cần có tiền là vào được. Tên ngôi trường không hề khiêm tốn chút nào mà lấy hẳn cái tên “Trường THPT Quý Tộc”, đấy, thế mà trường này cực kỳ nổi tiếng trong nước nhé, không ưu tiên nhận người có thành tích xuất sắc có hoàn cảnh khó khăn gì đâu, chỉ đặc biệt dành riêng cho con nhà giàu thôi.
  • Từ hiệu trưởng tới giáo viên đều xuất thân từ gia tộc lâu đời, có người vì đam mê làm nghề giáo, có người vì là con riêng nên không được gia tộc coi trọng. Nhưng chung quy, ngôi trường này quản lý học sinh rất tốt, ít nhất không xảy ra các vụ bạo hành. Ai cũng là con nhà có tiền, cãi nhau vài câu thì được chứ làm lớn chuyện gia đình hai bên sẽ không để yên. Nhiều người chỉ đơn thuần là nhà giàu mới nổi, hôm nay có tiền chưa chắc ngày mai vẫn vậy nên không dám quá đáng. Còn những tiểu thư, thiếu gia có gia tộc mấy trăm năm chống lưng đại đa số đều không bị rơi mất não mà đi ức hiếp người khác để bị nhiều thế lực hợp tác trả thù.
  • Uyển Lâm bước vào lớp 12A1, năm học mới có không ít học sinh mới chuyển tới, cũng có không ít gia đình phá sản nên phải chuyển đi. Máy lạnh, cửa kính, tivi 98 inch to đùng, nền nhà lót bằng gỗ, trải thảm, bàn học điêu khắc đầy chất quý’s tộc. Aizzz, nếu Uyển Lâm chỉ là cô bé dưới quê mới lên mà thấy hoàn cảnh này chắc mắt sẽ lòi ra ngoài mất.
  • Phải giữ vững tư thế, tỏ ra “Ta đây rất giàu”, “Mấy thứ này quá tầm thường”.
  • Bé mèo đen ngồi trên bàn mắt to trừng mắt to với Uyển Lâm. Thầy chủ nhiệm sau khi giới thiệu sơ về bản thân, về sự vĩ đại của trường học này, điểm danh một lượt liền cho lớp giải lao.
  • Hình như... từ nãy đến giờ không có làm gì vất vả cần giải lao hết thì phải.
  • Rất nhanh có một nữ sinh đến tìm Uyển Lâm gây chuyện. Đó là một cô gái da trắng đến mất tự nhiên, đeo không ít thứ bằng vàng, sợ người khác không biết mình giàu:
  • Bạn nữ phách lối
    Bạn nữ phách lối
    Ai tên Phạm Uyển Lâm. Bước ra đây.
  • Cô gái hất hàm, thể hiện ta đây cao quý.
  • Uyển Lâm im lặng tiếp tục công việc vuốt lông mèo, không quan tâm tới cái người tự cho là thông minh trước mắt. Nếu cô đoán không lầm, đợi cô nàng này ức hiếp mình xong, Uyển Oanh sẽ tới giải vây, thay mặt xin lỗi, sẵn tiện đâm mình vài dao.
  • Ối giời, cái mô típ cũ mèm, chả có gì sáng tạo.
  • Thấy Uyển Lâm không quan tâm, cô nàng đi thẳng tới trước mặt Uyển Lâm, vỗ bàn đe dọa:
  • Bạn nữ phách lối
    Bạn nữ phách lối
    Nè, nói cô đó. Tại sao không bước ra?
  • Uyển Lâm dùng đôi mắt to tròn của mình nhìn cô nàng trước mắt, tỏ vẻ khó hiểu hỏi:
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Cô là Tổng Thống hay ông trời con? Bộ cô kêu một tiếng là tôi phải làm theo à? Nghĩ hay quá nhỉ?
  • Cô nàng hung hăng định vươn tay nắm tóc Uyển Lâm tát vài cái, bé mèo trong ngực Uyển Lâm đã nhào lên cào vào mu bàn tay cô ta một đường thật sâu, khiến cô nàng hét thảm “Á....”
  • Uyển Lâm làm kẻ ác cáo trạng trước:
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Cô là đồ nhà quê từ đâu đến đó, bộ không biết nội quy trường là không được đánh nhau sao? Chờ đó, tôi sẽ mách giáo viên ngay lập tức.
  • Nói xong làm bộ đứng lên muốn đi tìm giáo viên phân xử.
  • Thấy bộ dáng hùng hồn của Uyển Lâm, thêm bàn tay bị cào chảy máu, cô nàng có chút sợ hãi. Đúng lúc này Uyển Oanh xuất hiện.
  • Cái gì mà hỏi thăm cô nàng kia, rồi thay mặt xin lỗi, xong quay sang trách Uyển Lâm để thú cưng làm hại người, nói con mèo này không rõ lai lịch. Tự biên tự diễn cho đã một mình, Uyển Lâm ngồi xuống xem thật hào hứng. Uhm diễn xuất ổn, chỉ tại kịch bản hơi tệ thôi.
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Có hứng thú làm diễn viên không?
  • Uyển Oanh đang làm bộ làm tịch hăng sai, nghe câu hỏi không chút liên quan nào của Uyển Lâm liền đứng hình.
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Nói cô đó, Phạm Uyển Oanh, à không, phải gọi là Lý Uyển Oanh mới đúng.
  • Không sai, vị trợ lý đi tù kia họ Lý, con gái phải theo họ ba chứ nhỉ?
  • Uyển Oanh
    Uyển Oanh
    Cô nói gì tôi không hiểu.
  • Uyển Oanh tiếp tục giả vờ.
  • Uyển Lâm
    Uyển Lâm
    Ờ, không hiểu cũng không sao, tôi sẽ báo lại chuyện này với ba mẹ, nói cô xúi giục người khác đến ức hiếp con gái ruột của ba mẹ. Tưởng tôi từ quê lên là ngu ngốc, dễ ức hiếp sao? Cũng không nhìn xem cái người ở thủ đô như cô ta mà có được thông minh đâu.
  • Vừa nói vừa chỉ cô nàng bị mèo cào.
  • Lúc này mấy bạn học đứng xem không nhịn được cười ầm lên, Uyển Oanh và cô bạn ngốc xấu hổ muốn chết.
14
Chương 9: Trường Quý Tộc