NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Tập 2: 70_ Anh ấy sao rồi?
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • xuanran
    xuanran
    Tôi...... tôi......
  • Hứa An Nhiên sau khi tỉnh lại phát hiện mình nằm ở trên giường của một gian phòng xa lạ, nhìn quy mô phòng, là phòng của một nữ sinh, cô xốc chăn lên xuống giường mang dép lê, có thể là nằm quá lâu, dẫn đến cả người có chút cứng ngắc, đi tới bên cửa sổ kéo rèm cửa sổ ra.
  • Ánh mặt trời tươi đẹp trong nháy mắt chiếu vào trên người nàng, nàng híp mắt chậm lại, lúc này mới thấy rõ ràng cảnh sắc bên ngoài, nơi này xem ra rất an toàn.
  • ???
    ???
    An Nhiên, ngươi rốt cục tỉnh rồi!
  • Hứa An Nhiên vừa xoay người đi qua, một người liền nhào tới, sau khi thấy rõ người tới, Hứa An Nhiên có chút mơ hồ.
  • xuanran
    xuanran
    A Nhiễm, tôi đang ở đâu?
  • Nàng nhớ lúc trước mình nhìn thấy người là Mộc Tử Dương, nói cách khác Mộc Tử Dương bọn họ mang nàng đi, Mộc Tử Dương ở đây, như vậy Tô Du Nhiễm khẳng định cũng ở đây.
  • Tô Du Nhiễm lau nước mắt nơi khóe mắt, cười nói với cô:
  • suyouran
    suyouran
    Nơi này là cách Quang Nguyên khu gần nhất một cái căn cứ an toàn, bắc khu, chúng ta tìm vật tư bởi vì thi đàn bị ép phân tán, liền tới nơi này.
  • xuanran
    xuanran
    Chí Huấn...... còn người đàn ông đi cùng tôi thì sao? Anh ấy thế nào rồi!?
  • suyouran
    suyouran
    Hắn tốt lắm, vẫn là Phong hệ dị năng giả, bất quá thân thể suy yếu, ở trên lầu trong phòng nghỉ ngơi.
  • Tô Du Nhiễm nhìn bộ dáng lo lắng của Hứa An Nhiên, trong lòng rất vui mừng, tuy nói không biết Thái Từ Khôn kia rốt cuộc nghĩ như thế nào, nhưng nếu anh không ở đây, cô không tác hợp Hứa An Nhiên và nam sinh kia một chút, lãng phí cơ hội.
  • Huống chi tỷ muội nhà mình còn quan tâm hắn như vậy, bộ dáng Phác Chí Huấn lớn lên, làn da lại trắng nõn, tuy nói tuổi còn nhỏ, nhưng đầu năm nay cũng không phải là không thể yêu chị em!
  • Hứa An Nhiên nằm lên giường, cô nhìn về phía Tô Du Nhiễm giọng nói thoải mái nói cho cô biết
  • xuanran
    xuanran
    Lúc trước tôi ngất xỉu trên đường, bị người ta mang đi khu Tây, tôi tưởng các anh ở thành phố A liền đi đường tắt.
  • xuanran
    xuanran
    Nếu các ngươi đều ở đây, ta đây cũng lười đi thành phố A.
  • Chỉ là không biết ca ca còn có những người khác thế nào, giải dược có chế tác ra hay không, còn có Phạm Thừa Thừa... Đột nhiên rất nhớ bọn họ a.
  • Thấy Hứa An Nhiên ngẩn người, Tô Du Nhiễm đi qua gõ đầu cô một cái, bất đắc dĩ thở dài.
  • suyouran
    suyouran
    Ngươi cũng đừng ngẩn người a, ngươi có biết hay không ngươi đã mê man ba ngày rồi, ta đi chuẩn bị cho ngươi chút đồ ăn, sau đó dẫn ngươi ra ngoài dạo chơi.
  • xuanran
    xuanran
    Aang, được rồi.
  • Ba ngày, cô lại mê man lâu như vậy, xem đi, cô biết sau khi bị ống tiêm lớn như vậy rút máu một lần sẽ xảy ra vấn đề.
  • Vùng nguồn sáng
  • Phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
  • Nam nhân từ trong bóng tối đi về phía hành lang tối tăm, hắn một thân màu đen, giống như muốn dung nhập vào bóng tối.
  • ???
    ???
    Phạm Thừa Thừa, còn sống thì kêu lão tử một tiếng đi.
  • Giọng nói của người đàn ông vang vọng khắp hành lang, không lâu sau, bàn tay đầy máu của hai tay đột nhiên nắm lấy song sắt, miệng lưỡi không rõ phun ra mấy chữ.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Hoàng...... Minh Hào......
  • Phạm Thừa Thừa không biết ở nơi tối tăm không có ánh mặt trời này đợi bao lâu, chỉ là mỗi ngày có người đưa đồ ăn tới, hắn chỉ nhớ rõ vài ngày trước đột nhiên toát ra một đám người áo đen, duy chỉ đem hắn nhốt ở trong phòng giam ngầm này.
  • Nghe được thanh âm khàn khàn của huynh đệ mình, Hoàng Minh Hạo lập tức chạy tới, dùng chìa khóa mở khóa thả Phạm Thừa Thừa ra, khi nhìn thấy trên người hắn có rất nhiều máu, cũng bị dọa nhảy dựng.
  • Lại nhìn nhìn tay của hắn, trong tay hắn còn cầm một khối vỡ nát ngói phiến, được, người này nhàm chán đến tự ngược.
  • huangminghao
    huangminghao
    Chúng ta đi mau, An Tể Hiền tên kia nói có đại lượng tang thi hướng bên này di động, ta nhưng là mạo hiểm bị cái kia hèn mọn đại thúc thủ hạ bắt lại nguy hiểm cứu ngươi.
  • Biết huynh đệ mình bị lây nhiễm, còn là một cái bán tang thi, Hoàng Minh Hạo đúng là có bị dọa, nhưng từ nhỏ cùng nhau lớn lên huynh đệ, Hoàng Minh Hạo làm sao có thể để cho cái này Quang Nguyên khu cái gọi là thống lĩnh, đem Phạm Thừa Thừa đưa cho những cái kia cái gọi là chuyên gia nghiên cứu đâu.
  • Tang thi thì thế nào, nhưng Phạm Thừa Thừa rất lý trí, rất có nhân tính, không giống với tang thi bình thường.
14
Tập 2: 70_ Anh ấy sao rồi?