NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Tập 2: 61_ Đúng là nhặt được báu vật.
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Hứa An Nhiên mang Lý Quyền Triết trở lại bệnh viện vốn phát sinh thi triều, nơi này đã người đi nhà trống, thi thể tang thi bên ngoài tản ra mùi hôi thối, đã trở thành thức ăn của quạ đen.
  • Không khí tràn ngập mùi hôi thối làm cho người ta rất là buồn nôn, bất quá chỉ mấy giờ thời gian, cũng không biết Lâm Ngạn Tuấn bọn họ rút lui đi nơi nào.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Cái kia, An Nhiên a, chúng ta tới đây làm gì?
  • Gió rét đánh úp lại, Lý Quyền Triết rùng mình một cái, hắn đưa tay xoa xoa cánh tay nổi da gà, chỉ cảm thấy nơi này thật khủng bố.
  • Huống chi bệnh viện nơi này, vốn là âm trầm khủng bố, huống chi bên ngoài này còn có nhiều như vậy thi thể cùng vết máu đâu.
  • xuanran
    xuanran
    Nơi này mấy giờ trước là một cái an toàn điểm, bất quá bởi vì Zombie đàn rút lui, ta đến tìm xem còn có hay không đồ ăn, ta đói bụng.
  • Chỉ mong trước khi bọn họ rút lui, không mang toàn bộ đồ đạc đi, nếu không trong thời gian ngắn cô thật không biết nên đi nơi nào tìm thức ăn.
  • Cô cầm chặt cái chảo trong tay, đang muốn nhấc chân đi về phía cửa bệnh viện, lúc này Lý Quyền Triết đột nhiên bắt lấy cổ tay cô, có chút do dự nói
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Cái kia...... Kỳ thật ta cũng có dị năng......
  • xuanran
    xuanran
    ???
  • Ở một căn phòng nào đó, nhìn thức ăn trên bàn, hai mắt Hứa An Nhiên sáng lên, rất hưng phấn.
  • Cô kích động ôm lấy Lý Quyền Triết, vui vẻ cười
  • xuanran
    xuanran
    Trời ạ, ta thật sự là nhặt được bảo bối!
  • xuanran
    xuanran
    Kwon Chul, em yêu anh muốn chết!
  • Không ngờ giống chuột hamster lại có nhiều thức ăn như vậy.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Ha, không, không có gì, chỉ là thật không xứng đáng a, ngươi cứu ta, ta còn giấu diếm chuyện của mình với ngươi.
  • Cảm thấy nữ sinh trước ngực mềm mại, Lý Quyền Triết gãi gãi đầu, thẹn thùng nói, hai tai đỏ bừng, hắn lớn như vậy tới nay, lần đầu tiên bị nữ sinh nhào tới ôm.
  • Đương nhiên, cũng may mắn hắn có không gian dị năng, không cần lại lấy lưng đóng gói đồ ăn bị cướp đoạt, bất quá hại hắn thiếu chút nữa chết ở Zombie trong miệng mấy tên kia, gặp lại hắn tuyệt đối muốn để bánh trôi xé bọn họ.
  • Hắn thế nhưng là rất mang thù.
  • Bất quá hắn dọn sạch một cái siêu thị đồ ăn, cũng đủ thật lâu, hơn nữa nói cho Hứa An Nhiên dị năng của mình là không gian, cũng là hắn đánh cuộc đối với Hứa An Nhiên nhận thức không đến một ngày mà sinh ra tín nhiệm.
  • Sự thật chứng minh, hắn đánh cược đúng rồi, dù sao hắn là học tâm lý học, Hứa An Nhiên chỉ là đơn thuần thay hắn cảm thấy vui vẻ.
  • Nhìn Hứa An Nhiên đang ăn bánh mì, Lý Quyền Triết đánh giá căn nhà này một chút, hắn nhấc chân đi vào phòng bếp, nhẹ giọng cười
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Để tôi vào bếp nấu cơm.
  • xuanran
    xuanran
    Được rồi
  • Hứa An Nhiên ngoan ngoãn đáp lời, Lý Quyền Triết cho cô ăn, trên đường đến thành phố A, cô bảo vệ anh.
  • Cô cảm thấy mình thật sự là quá may mắn, lại nhặt được bảo vật a, còn là dị năng giả không gian, tuy rằng chỉ có thể chứa đựng đồ vật không thể giết tang thi, nhưng Hứa An Nhiên mang theo hắn cùng đi thành phố A cũng không cần lo không có gì ăn!
  • Nhưng ăn ăn, Hứa An Nhiên đột nhiên cảm giác trong nháy mắt đại não đột nhiên hiện lên mấy hình ảnh, cô quay đầu nhìn về phía cửa phòng bếp, có chút ngây ngốc trừng mắt nhìn.
  • nghi hoặc lẩm bẩm
  • xuanran
    xuanran
    Như thế nào cảm giác ở đâu nghe hắn nói qua lời tương tự đây?
  • Ở ngoại ô rộng rãi trên đường cái, mấy chiếc xe đang không nhanh không chậm chạy.
  • Trong xe, Phạm Thừa Thừa ngồi ở vị trí gần cửa sổ, bị dây thừng trói gô, ánh mắt u oán nhìn Trương Nghệ Hưng ngồi đối diện mình, rất là khó chịu.
  • Hắn vốn muốn đi tìm Hứa An Nhiên, ai biết bị hắn một gậy đánh ngất xỉu, sau khi tỉnh lại đã bị dây thừng trói chặt thân thể.
  • Bị ánh mắt u oán của Phạm Thừa Thừa nhìn chằm chằm, Trương Nghệ Hưng rốt cuộc không kiềm chế được mở miệng nói cho anh biết
  • zhangyixing
    zhangyixing
    Phạm Thừa Thừa ngươi đừng nhìn ta như vậy, An Nhiên trước đó đã tìm ta, nàng không ở đây chỉ có thể có ta xem trọng ngươi.
  • Dù sao hắn là ca ca của Hứa An Nhiên, hắn đánh ngất Phạm Thừa Thừa trói lại, Phạm Thừa Thừa cũng không dám làm gì hắn, đổi lại là người khác, phỏng chừng không chết cũng mất nửa cái mạng.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Hừ!
  • Phạm Thừa Thừa thở phì phò hừ một tiếng, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa tủi thân vừa khổ sở.
  • Anh rất nhớ An Nhiên.
14
Tập 2: 61_ Đúng là nhặt được báu vật.