NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Tập 2: 171_ Đang đợi cô ấy về nhà.
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Nghe được có người đang gọi tên mình, Hứa An Nhiên vốn chuẩn bị cầm ly trà sữa chế biến ngẩng đầu nhìn lại, người đàn ông trước mắt này vẫn duy trì động tác nghe điện thoại, hai mắt ngơ ngác nhìn mình.
  • Hắn góc cạnh rõ ràng, ngũ quan tinh xảo đến không thể bắt bẻ, trong đôi mắt trong suốt phản chiếu thân ảnh của mình, đại khái 185 thân cao, mặc một thân màu trắng thoải mái trang phục, một đầu tóc đỏ càng làm nổi bật hắn ngang ngạnh...
  • xuanran
    xuanran
    Thưa ngài? Thưa ông, ông uống trà sữa chocolate hay cốc lớn?
  • Hứa An Nhiên phất phất tay, quay đầu có chút nghi hoặc cùng Từ Hoa Mẫn nhìn nhau một chút, dù sao ngoại trừ mấy vị khách quen, có rất ít người biết tên của nàng.
  • Tuy rằng người này lớn lên đẹp trai, nhưng nhìn chằm chằm nữ nhân như vậy, rất không lễ phép a.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Phạm Thừa Thừa, tôi là Phạm Thừa Thừa, cậu không nhớ sao?
  • xuanran
    xuanran
    Hả? Vị tiên sinh này có phải nhận lầm người hay không?
  • Hứa An Nhiên cười nhạt trả lời, cảm thấy người đàn ông này nhận lầm người, cô cũng không biết một người tên Phạm Thừa Thừa, hơn nữa cho dù cô quên đi quá khứ, cô cũng không có ý định truy cứu quá khứ đã xảy ra chuyện gì.
  • Duệ ca nói trước kia đã xảy ra rất nhiều chuyện đáng sợ, cô không nghĩ tới sẽ tốt hơn.
  • Đương nhiên, Chu Duệ cũng không nói cho Hứa An Nhiên, có một số việc đã quên, cũng sẽ thương tâm.
  • Phạm Thừa Thừa cúp điện thoại, sau khi gửi cho Hoàng Minh Hạo một địa chỉ, có chút cứng ngắc nói một câu
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Cho tôi một ly trà sữa sô cô la lớn.
  • xuanran
    xuanran
    Được, tiên sinh ngài vào trong ngồi một chút, xin chờ một chút.
  • Sau khi Hứa An Nhiên đổi cái ly, xoay người đi làm trà sữa, mà Phạm Thừa Thừa liền chọn một cái cách quầy lễ tân đi vào, có thể nhìn thấy rõ ràng vị trí của Hứa An Nhiên ngồi xuống.
  • Bởi vì lớn lên xinh đẹp, cô bị đàn ông nhìn chằm chằm cũng đã thành thói quen, nhưng ánh mắt Phạm Thừa Thừa cực nóng, làm cho cô rất không được tự nhiên.
  • Tựa như chính mình cái gì cũng không mặc đứng ở trước mặt hắn giống nhau, phi thường không được tự nhiên, nhưng người tới là khách, nàng cũng không tiện đi nói khách nhân a, dù sao không có làm chuyện gì không tốt.
  • xuanran
    xuanran
    Vui lòng sử dụng chậm.
  • Hứa An Nhiên nói xong bưng trà sữa đặt trước mặt anh, ngay khi cô xoay người chuẩn bị rời đi, cổ tay bị bàn tay ấm áp của người đàn ông nắm lấy.
  • Cô khó hiểu quay đầu nhìn người đàn ông kia, hơi nghiêng đầu.
  • xuanran
    xuanran
    Quý ông này còn cần gì nữa không?
  • Đối diện với đôi mắt xa lạ của nàng, Phạm Thừa Thừa đau lòng, đành phải lập tức buông tay, mạnh mẽ nở nụ cười.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    A, xin lỗi, thật sự là tôi nhận lầm người, không đúng.
  • Hứa An Nhiên cười yếu ớt, lắc đầu.
  • xuanran
    xuanran
    Không sao, tôi đi trước đây.
  • Trong giọng nói của nàng đều lộ ra mâu thuẫn, nhưng cũng chỉ đơn thuần là mâu thuẫn đối với người khác phái xa lạ, Từ Hoa Mẫn cũng từng nói, hiện tại không giống với thịnh thế trước kia, hai năm trước sau khi kết thúc tận thế cho tới bây giờ, thế đạo còn rất loạn.
  • Chu Duệ cũng từng nói nữ hài tử ở bên ngoài phải bảo vệ tốt chính mình.
  • Không lâu sau lại có mấy người tới mua trà sữa, Phạm Thừa Thừa vừa uống trà sữa, vừa nhìn chằm chằm bóng lưng Hứa An Nhiên, trong lòng không ngừng đè nén nỗi nhớ điên cuồng của mình.
  • Nàng...... không nhớ rõ ta a......
  • Phạm Thừa Thừa cô đơn rũ mi mắt xuống, ngực mơ hồ đau đớn, hắn không biết hai năm qua Hứa An Nhiên đi nơi nào, sống có tốt hay không, làm sao lại quên hắn chứ?
  • huangminghao
    huangminghao
    An Nhiên!
  • Tốc độ của Hoàng Minh Hạo cũng rất nhanh, nhận được tin Phạm Thừa Thừa nói nhìn thấy Hứa An Nhiên, liền lập tức chạy tới vị trí này.
  • Nhìn thấy anh đang làm trà sữa, mừng rỡ như điên, rất là kích động.
  • yuxiaoxiao
    yuxiaoxiao
    Ôi, An Nhiên, hôm nay em gặp vận đào hoa rồi.
  • Liếc mắt nhìn anh chàng đẹp trai kia, Vu Hiểu Hiểu làm trà sữa bên kia mập mờ nhìn về phía Hứa An Nhiên, vẻ mặt vui mừng, giống như con gái nhiều năm chưa gả rốt cục có người muốn cảm giác giống nhau.
  • Hứa An Nhiên không nói gì nhìn cô
  • xuanran
    xuanran
    Làm trà sữa đi, đừng để khách chờ lâu.
  • Cái gì mà số đào hoa a, nàng mới không tin có chuyện trùng hợp như vậy.
  • Nhìn Hứa An Nhiên chỉ nhìn mình, ý cười trên mặt Hoàng Minh Hạo dần dần biến mất, hắn xoay người chạy tới bàn đối diện Phạm Thừa Thừa ngồi xuống, nhíu mày nhìn hắn.
  • huangminghao
    huangminghao
    An Nhiên nàng làm sao vậy?
  • Phạm Thừa Thừa vốn tưởng rằng Hứa An Nhiên chỉ là không nhớ rõ hắn, nhưng nhìn nàng không đáp lại lời Hoàng Minh Hạo, trong lòng liền có chút suy đoán.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    An Nhiên có thể cô ấy mất trí nhớ, không nhớ rõ chúng ta.
  • Nếu không tại sao lại ở đây làm trà sữa, mà không đi tìm bọn họ?
  • Bọn họ tất cả mọi người một mực tìm nàng, cũng đồng thời đang chờ nàng về nhà a.
14
Tập 2: 171_ Đang đợi cô ấy về nhà.