NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Tập 2: 111_ Con gái, bình tĩnh đi.
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Hứa An Nhiên cầm cái hộp kia, ném xuống đất, không chút do dự nhấc chân giẫm xuống, sau đó dùng sức đá văng.
  • Nàng đau lòng nhìn sủng vật của mình bị! Bóp cổ, quay đầu tức giận nhìn người phụ nữ kia.
  • xuanran
    xuanran
    Ngươi nằm mơ, Hứa An Nhiên ta lớn như vậy tới nay, còn chưa từng bị người uy hiếp như vậy.
  • sumo
    sumo
    Hừ, thật sao, nếu thêm vào hắn thì sao?
  • Tô Mạt dễ dàng nghiền ép Phác Chí Huấn trên dị năng, dây leo thô to buộc chặt thân thể hắn, dây leo phân liệt ra có gai kia, giống như lưỡi hái sắc bén của tử thần, gần sát vị trí ngực Phác Chí Huấn.
  • Hứa An Nhiên hoảng sợ mở to hai mắt nhìn nữ nhân điên kia, khẩn cầu
  • xuanran
    xuanran
    Thả nó và con chó của tôi ra, tôi sẽ đi với anh!
  • sumo
    sumo
    Em yêu, nhưng em làm anh không vui rồi.
  • Tô Mạt vô tội nhìn Hứa An Nhiên, cô nghịch ngợm cười cười, ác độc nhìn Phác Chí Huấn khóe miệng tràn máu, trong mắt hiện lên một nụ cười khát máu.
  • Phác Chí Huấn giãy dụa, anh nhìn về phía Hứa An Nhiên, có chút khó khăn mở miệng nói cho cô biết.
  • puzhixun
    puzhixun
    Tỷ tỷ mặc kệ ta...... Ngươi...... Đi mau......
  • Mắt thấy dây leo kia muốn xuyên thấu thân thể Phác Chí Huấn, Hứa An Nhiên sợ hãi.
  • xuanran
    xuanran
    Không, thả hắn ra, cầu xin ngươi......
  • Xoẹt - -!
  • Nhưng mục đích của Tô Mạt vốn là Hứa An Nhiên, cô đương nhiên không có khả năng buông tha cho người bên cạnh Hứa An Nhiên, tất cả xung quanh giống như an tĩnh lại, Hứa An Nhiên rõ ràng nghe được vị trí ngực Phác Chí Huấn bị dây leo xuyên thấu.
  • Màu đỏ tươi chói mắt kia, giống như cũng nhuộm hai tròng mắt Hứa An Nhiên.
  • xuanran
    xuanran
    Chí...... Chí huấn đâu......
  • Thi thể của hắn bị ném ở trước mặt Hứa An Nhiên, thiếu niên cười rộ lên hồn nhiên, ánh mặt trời lúc này cả người là máu, nằm trong vũng máu bẩn thỉu lạnh như băng.
  • Hứa An Nhiên đi tới ngồi xổm bên cạnh Phác Chí Huấn, cô run rẩy xoa nhẹ khuôn mặt anh, đau lòng rơi lệ.
  • xuanran
    xuanran
    Đã nói sẽ che chở ngươi...... Ta đã nói sẽ bảo vệ ngươi......
  • Là cô quá tự cho mình là đúng, nếu không để anh đi theo đến thành phố A thì đã không như vậy, tại sao cô phải dẫn anh đi cùng đến thành phố A chứ.
  • Hắn không đáng chết a, lại càng không nên bởi vì nàng mới chết a.
  • sumo
    sumo
    Em yêu, anh cho em một cơ hội nữa, nếu không hai người đang ở lầu thí nghiệm kia, kể cả con chó này cũng phải đi cùng em.
  • Nhìn nàng đưa một cái hộp nhỏ đến trước mặt Hứa An Nhiên, An Tể Hiền vội vàng mở miệng hô:
  • anzaixian
    anzaixian
    Chủ nhân đừng hứa với cô ấy...
  • Nương theo một tiếng vang thật lớn, An Tể Hiền bị một dây leo đánh bay cách đó không xa, ánh mắt Tô Mạt trầm xuống, cau mày.
  • sumo
    sumo
    Ở đâu ra chó sủa ở đây?!
  • Nàng quay đầu có chút không kiên nhẫn quát khẽ:
  • sumo
    sumo
    Hứa An Nhiên, ta đếm ba tiếng, ngươi nếu không uống thuốc trong hộp kia, ta lập tức làm thịt con chó này!
  • Hứa An Nhiên ôm Phác Chí Huấn cẩn thận buông hắn xuống, đứng lên, bầu trời mây đen cuồn cuộn, Hứa An Nhiên ngẩng đầu, hai tròng mắt của nàng trống rỗng, đôi mắt vốn trong suốt ngăm đen lúc này hiện ra màu lam.
  • Cô nhìn chăm chú Tô Mạt, một cỗ cảm giác áp bách vô hình nghiền nát tất cả vật sống, dây leo cô khống chế buông lỏng cổ bánh trôi, hơi thở tử vong nồng đậm khiến người ta kinh hồn bạt vía.
  • sumo
    sumo
    Hứa An Nhiên...... Khụ...... Ngươi......
  • Tô Mạt không nghĩ tới trên người Hứa An Nhiên lại bộc phát lệ khí nặng như vậy, hay là bởi vì cô giết người đàn ông kia, kích thích dị năng của cô?
  • Nhưng điều đó cũng không đúng, ở trên người Hứa An Nhiên cô không cảm nhận được bất kỳ năng lượng nào, vậy năng lực kỳ quái này của cô là gì?
  • Lửa giận đến từ sâu trong linh hồn, không ngừng muốn ăn mòn Tô Mạt, Hứa An Nhiên nặng nề ném Tô Mạt xuống đất, cùng với sự rung động của mặt đất, trong tiếng mặt đất nứt ra, còn trộn lẫn với sự hợp tấu từng khúc xương trên người Tô Mạt.
  • xuanran
    xuanran
    Người của ta ngươi cũng dám động, Tô Mạt, ta Dĩ Minh...
  • Hứa An Nhiên còn chưa nói xong, đã lập tức bị người ta khống chế thanh âm, làm cho nàng nói không được, Ngô Thế Huân kịp thời chạy tới nhìn Hứa An Nhiên sắp tẩu hỏa nhập ma đang thiêu đốt sinh mệnh lực của mình, bị dọa lập tức cầm lấy cổ tay của nàng truyền thụ linh lực của mình cho nàng áp chế xao động linh hồn của nàng.
  • Anh nhíu mày, nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh của Hứa An Nhiên.
  • wushixun
    wushixun
    Nha đầu ngươi bình tĩnh một chút, ngươi sẽ phá hủy nơi này.
14
Tập 2: 111_ Con gái, bình tĩnh đi.