NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Sau khi Lâm Ngạn Tuấn trở lại căn cứ đang chuẩn bị đi tìm Vưu Trường Tĩnh, ai biết vừa tới ký túc xá, liền nhìn thấy Vưu Trường Tĩnh cùng Chu Tinh Kiệt từ bên trong đi ra.
  • Nhìn thấy Lâm Ngạn Tuấn đã trở lại, còn cố ý thay đổi một bộ quần áo, Vưu Trường Tĩnh liền biết hắn nhất định là không muốn để cho người khác hiểu lầm cái gì.
  • Bước nhanh tới trước mặt hắn, nói:
  • youchangjing
    youchangjing
    Tôi đã nói với Chu Tinh Kiệt rồi, chờ những người khác trở về, cùng nhau đối mặt với đám thây ma.
  • Lâm Ngạn Tuấn đã sớm dự liệu được kết quả này, nhưng vẫn muốn nghe nguyên nhân Chu Tinh Kiệt, ánh mắt nhìn về phía Chu Tinh Kiệt vẻ mặt nghiêm nghị
  • Chỉ nghe hắn hắng giọng một cái, rất là nghiêm túc mở miệng nói:
  • zhuxingjie
    zhuxingjie
    Khu vực an toàn có rất nhiều người. Chúng ta không thể bỏ mặc họ.
  • zhuxingjie
    zhuxingjie
    Chủ động vứt bỏ nhân tính cùng zombie ăn thịt người không có gì khác nhau.
  • Nghe được lời của hắn, khuôn mặt vốn trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lâm Ngạn Tuấn hiện lên một chút ôn hòa, giống như hắn nghĩ, xem ra Chu Tinh Kiệt làm thống lĩnh căn cứ này cũng là chính xác.
  • Bọn họ có dị năng có thể phá vòng vây rời đi, có thể trong khu an toàn người bình thường đều là vô tội, lấy lần này thi đàn đến xem, bọn họ còn có thể lại kháng chiến một lần, huống chi dị năng giả cũng nhiều hơn thật nhiều
  • Bầu trời mây đen dày đặc che đậy, thời tiết vốn đang tốt trở nên âm trầm như thế, Hứa An Nhiên có chút bất an nhíu mày
  • xuanran
    xuanran
    Hệ thống, có chuyện gì vậy?
  • [Ba ngày sau sẽ có đám tang thi vây thành, kí chủ ngươi phải ở lại giải quyết lần vây thành này mới được.]
  • xuanran
    xuanran
    Zombie vây thành? Có cái gì khống chế thi đàn sao?
  • [Là tang thi cao cấp, ta vừa tra được là dị năng băng hệ thấp hơn An Tể Hiền một cấp, tang thi thống lĩnh đàn tang thi bắt đầu vây quanh bên này]
  • Hứa An Nhiên ngồi trên xích đu nhìn bầu trời phương xa đông nghịt một mảnh bắt đầu đè xuống, cảm giác tựa như cảnh cáo trước khi bão táp tới, làm cho người ta cảm thấy sốt ruột, ý loạn.
  • Đúng lúc này, Vương Lâm Khải từ cách đó không xa chạy tới, trong tay còn cầm một cái ô, hắn đi tới trước mặt Hứa An Nhiên vừa mới mở ô ra, mưa đúng lúc này rơi lả tả xuống.
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Anh có ngốc không? Thân thể vẫn chưa hồi phục, chạy loạn cái gì chứ?
  • Bị hắn hét lên có chút ù tai, Hứa An Nhiên vô tội hé miệng nhìn hắn, có chút ủy khuất nói
  • xuanran
    xuanran
    Nhưng tôi chỉ muốn ở đây ngắm phong cảnh, yên tĩnh một chút, ai biết lại đột nhiên trời mưa
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Nếu không là ta thấy ngươi đi hướng này còn không có trở về, ngươi liền chờ bị ướt sũng
  • Vương Lâm Khải kỳ thật vẫn luôn chú ý hướng đi của Hứa An Nhiên, sợ cô sẽ xảy ra chuyện, nhưng anh không dám tỏ rõ tâm ý với Hứa An Nhiên.
  • Bên cạnh Hứa An Nhiên có rất nhiều người ưu tú hơn anh, cô làm sao có thể nhìn thấy anh luôn ở bên cạnh anh, yên lặng quan tâm đến cô.
  • Vương Lâm Khải mặc dù đang phê bình Hứa An Nhiên, nhưng giọng nói cũng rất dịu dàng, Hứa An Nhiên biết mình khiến hắn lo lắng, rất có thành ý kéo tay hắn, lúc này mới nói:
  • xuanran
    xuanran
    Vậy bây giờ tôi lập tức trở về với anh, anh đừng nóng giận có được không?
  • xuanran
    xuanran
    Hay là anh về làm sandwich cho em ăn, rốt cuộc em vẫn chưa nếm qua tay nghề của anh đúng không?"
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Cũng không tệ lắm.
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Chúng ta về thôi. Nói chuyện ở đây lạnh lắm.
  • Vương Lâm Khải nói xong, rút tay mình về ôm vai Hứa An Nhiên che chở cô vào trong ngực mình, cùng ngồi một chiếc ô rời khỏi nơi này.
  • Nhưng Hứa An Nhiên thật sự không nhìn thấy lỗ tai đỏ kỳ cục của Vương Lâm Khải, lại càng không biết khi Hứa An Nhiên nói muốn làm đồ ăn cho hắn ăn, trong lòng phập phồng nhảy nhanh hơn.
  • Lần thứ hai kể từ khi biết nhau lâu như vậy, lần này tim đập nhanh hơn lần trước.
  • Anh thật sự rất thích, rất thích Hứa An Nhiên......
  • Lời bài hát: He Loves Her More Than Himself
  • Bắt đầu từ khi nào vậy?
  • Chính hắn cũng không nhớ rõ, có lẽ là số mệnh đã định rồi.
14
Chương 71 trở về