NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 230 lấy cái gì bảo vệ nàng?
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • An Nhiên à, những gì anh làm, chỉ có thể khiến em nhớ đến anh, cho dù trong tương lai chỉ sống trong ký ức của em cũng không sao.
  • Anh không thể nói dối em, nhưng chỉ có mình anh lần này muốn lừa em, trong thời gian còn lại của anh, có thể làm bạn bên cạnh em, anh đã thỏa mãn.
  • Hắn rũ mi mắt, đáy mắt hiện lên một tia bi thương trong nháy mắt rồi biến mất, Hứa An Nhiên mím môi, hiển nhiên không tin lời Chu Chính Đình nói, Lý Hi Tán cũng từng bị Thiên Chủng đả thương, ngực hắn bị đâm một lỗ thủng, cũng không nghiêm trọng như Chu Chính Đình ba tháng không thể dùng dị năng.
  • Một bàn tay lớn ấm áp vuốt ve đầu, Chu Chính Đình cúi đầu nhìn cô nở nụ cười tươi đẹp, trêu chọc
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Bất quá ta ngược lại rất ngoài ý muốn, cho rằng An Nhiên có Lý Hi Tán cái tên đê tiện kia, sẽ không cần ta nữa.
  • xuanran
    xuanran
    Mới, mới không có đâu, ta chính là bởi vì nhớ các ngươi, mới trở về tìm các ngươi.
  • Hứa An Nhiên có chút ngượng ngùng, Lý Hi Tán cũng không biết chuyện cô bảo Ngô Thế Huân mang cô về, dù sao tức giận cũng sẽ, nhưng cô còn phải dỗ dành anh thật tốt.
  • Đúng lúc này, cảm thấy hơi thở tồn tại của Hứa An Nhiên, Vưu Trường Tĩnh cũng không uổng phí dựa vào trực giác của mình phóng thích dị năng mà tìm được Hứa An Nhiên ở bên này, liền kêu Thái Từ Khôn dùng thuấn di đưa hắn qua bên này.
  • youchangjing
    youchangjing
    An Nhiên!
  • Hứa An Nhiên vừa xoay người đi qua, liền lập tức bị người nhào tới ôm vào trong ngực, Thái Từ Khôn cũng ở bên kia, không cần đoán cũng biết là hắn dùng thuấn di mang Vưu Trường Tĩnh tới.
  • Thái Từ Khôn lo lắng nhìn về phía Chu Chính Đình, hắn lại ném cho Thái Từ Khôn một nụ cười yên tâm, dù sao chuyện của hắn cũng không thể nói cho Hứa An Nhiên.
  • Ngẩng đầu đối diện với đôi mắt lấp lánh lệ quang của anh, Hứa An Nhiên có chút đau lòng, đưa tay vuốt ve mặt anh
  • xuanran
    xuanran
    Ngươi khóc cái gì chứ, mới vài ngày không gặp mà thôi, ta sống rất tốt.
  • xuanran
    xuanran
    Ngược lại là các ngươi, như thế nào gầy nhiều như vậy?
  • youchangjing
    youchangjing
    Lý Hi Tán tên kia đột nhiên mang ngươi rời đi, chúng ta không biết, đương nhiên cảm thấy sốt ruột a.
  • Đúng lúc này, một trận rét lạnh làm cho mọi người rùng mình một cái, Hứa An Nhiên theo bản năng nhìn về phía xung quanh, ánh mắt rơi vào cách đó không xa người nọ trên người.
  • Lý Hi Tán nghịch quang mang hướng bọn họ từng bước từng bước đi tới, toàn thân tản mát khí tức màu đen giống như Satan từ địa ngục tới, làm cho người ta từ đáy lòng cảm thấy sợ hãi, ánh mắt u lãnh lười biếng của hắn quét về phía bọn họ, cuối cùng rơi vào trên người Vưu Trường Tĩnh ôm Hứa An Nhiên.
  • Mỉm cười, rực rỡ mà quỷ dị.
  • xikan
    xikan
    An Nhiên sao em lại rời khỏi biệt thự rồi, còn bị Vưu Trường Tĩnh ôm nữa.
  • xuanran
    xuanran
    Cái kia...... Hi Tán ngươi đừng nóng giận......
  • Hứa An Nhiên theo bản năng đưa tay che trước mặt Vưu Trường Tĩnh, giống như sợ hắn tổn thương Vưu Trường Tĩnh, nhưng động tác này của Hứa An Nhiên, ngược lại làm cho Lý Hi Tán cảm thấy rất chói mắt.
  • Trái tim, đang đau.
  • Hắn một tay đút túi quần, tay kia vẫy tay với Hứa An Nhiên
  • xikan
    xikan
    Lại đây.
  • Ngữ khí không thể kháng cự làm cho Chu Chính Đình lại nhíu mày, mới bao lâu không gặp, hắn trở nên giống như người xa lạ, Chu Chính Đình dùng thân thể của mình ngăn trở ánh mắt cực nóng mà điên cuồng của hắn nhìn về phía Hứa An Nhiên.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Lý Hi Tán, ngươi đừng quá ích kỷ, An Nhiên nàng không phải của một mình ngươi!
  • Lý Hi Tán phất tay, ba mũi tên băng trong nháy mắt bay về phía hắn, Thái Từ Khôn thấy vậy lập tức di động đến bên cạnh Chu Chính Đình kéo hắn sang bên kia, đưa tay dùng lưỡi dao băng trực tiếp đánh rớt ba mũi tên băng kia.
  • Ánh mắt tức giận nhìn về phía Lý Hi Tán, nghiến răng nghiến lợi:
  • caixukun
    caixukun
    Vô luận như thế nào, ngươi cũng đừng nghĩ lại mang An Nhiên giam cầm nàng!
  • Lý Hi Tán giống như là nghe được chuyện cười, hắn châm chọc nhìn Thái Từ Khôn bảo vệ Chu Chính Đình, khinh miệt nói.
  • xikan
    xikan
    Nếu tôi thật sự muốn nhốt cô ấy đừng nói các người, Trương Nghệ Hưng cũng sẽ không biết cô ấy ở đâu.
  • xikan
    xikan
    Nhưng, ta đem An Nhiên trả lại cho các ngươi, các ngươi lấy cái gì để bảo vệ nàng đây? Chỉ dựa vào khu an toàn sắp tan rã của các ngươi?
14
Chương 230 lấy cái gì bảo vệ nàng?