NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 207 chăm sóc bản thân
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Xì.
  • Lý Quyền Triết vẻ mặt lạnh lùng nhìn Kim Thái Hanh đang thực hiện được nụ cười, rất khó chịu, có lẽ An Nhiên ở chỗ này hắn không thể không chịu đựng, miễn cho thật sự đánh nhau với hắn, dọa đến nàng.
  • Sau khi Thái Từ Khôn yên lặng rời khỏi biệt thự, mới không bao lâu, chỉ thấy sắc mặt Cố Ngôn Ngôn tái nhợt đứng cách anh không xa, giống như cô đã chịu rất nhiều khổ.
  • Thái Từ Khôn rũ mắt xuống, trong lòng có chút áy náy với cô, nhưng không yêu chính là không yêu, anh không thể miễn cưỡng mình yêu một người mình không hề có cảm giác.
  • guyanci
    guyanci
    Khôn Khôn...
  • Vòng qua cô rời đi, nghe thấy giọng nói khàn khàn của Cố Ngôn Hi gọi anh, Thái Từ Khôn vẫn dừng bước, đưa lưng về phía cô.
  • caixukun
    caixukun
    Cố Ngôn Ngữ, tôi vẫn là câu nói kia...
  • guyanci
    guyanci
    Không phải, ta không phải muốn quấn quít lấy ngươi... Chỉ là, ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, hảo hảo chiếu cố chính mình...
  • Thái Từ Khôn sửng sốt, không biết vì sao nghe được cô nói ra những lời này, trong lòng có chút đau đớn, loại cảm giác này thật lâu không đúng.
  • Là bởi vì cảm thấy xấu hổ đối với sự trả giá của nàng, hay là bởi vì không thể hồi báo nàng mà cảm thấy khổ sở đây?
  • Xoay người qua, Thái Từ Khôn nhìn về phía Cố Ngôn Ngôn, dưới ánh mặt trời cô lẳng lặng đứng ở nơi đó, đây là lần đầu tiên Thái Từ Khôn cảm thấy sự hồn nhiên của cô, cũng giống như lúc ban đầu quen biết cô.
  • Bộ dáng cười rộ lên hồn nhiên, đáng yêu.
  • caixukun
    caixukun
    Ừ, ta sẽ, sắc mặt ngươi kém cỏi như vậy, cũng chiếu cố chính mình thật tốt, không cần luôn đuổi theo phía sau ta, không đáng.
  • Thái Từ Khôn nói xong, liền lập tức biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đó, Cố Ngôn Ngôn trong nháy mắt đỏ hốc mắt, cô ngồi xổm xuống ôm mình nhịn không được khóc lên.
  • Đúng lúc này, một người đi tới trước mặt cô, Cố Ngôn Ngôn sửng sốt, cô nâng khuôn mặt đầy nước mắt lên, nhìn về phía người đàn ông kia.
  • guyanci
    guyanci
    Tả...... Tả Diệp......
  • zuoye
    zuoye
    Cái đó, anh không sao chứ?
  • Tả Diệp đỏ mắt nhìn về phía người phụ nữ trước mặt này, khi báo cáo kiểm tra đi ra, hắn cũng cảm thấy khiếp sợ, mình thật vất vả mới thích được người phụ nữ này, bởi vì ung thư giai đoạn cuối không bao lâu.
  • Cố Ngôn Ngôn lau nước mắt trên mặt, cô đứng dậy cười cười
  • guyanci
    guyanci
    Vâng, tôi không sao. Cuối cùng tôi cũng thấy......
  • Cố Ngôn Ngôn vui vẻ nói, chỉ cảm thấy choáng váng một trận, cô nhắm mắt lại rơi vào một mảnh hắc ám, Tả Diệp đưa tay ôm lấy cô sắp ngã sấp xuống, cảm thấy rất sốt ruột.
  • zuoye
    zuoye
    Cố Ngôn Ngữ! Cố Ngôn Ngôn đừng làm tôi sợ!
  • Thấy cô không có phản ứng, Tả Diệp đưa tay ôm ngang cô, lập tức đi sang bên kia, sợ người trong lòng sẽ không tỉnh lại nữa.
  • Trương Nghệ Hưng đứng ở nơi nào đó cao ốc đem hết thảy đều nhìn ở trong mắt, hắn hai tay đút túi quần, giơ lên khóe miệng đến, ý vị không rõ cười cười
  • zhangyixing
    zhangyixing
    Ta còn nhớ rõ hắn ngàn năm trước thiếu nợ tình của nàng còn chưa trả, xem ra là trừng phạt đối với nữ nhân kia kết thúc mới như thế đi.
  • Vậy hắn phải đi bệnh viện làm chút gì đó mới được, Thái Từ Khôn cách An Nhiên càng gần lại càng dễ dàng dẫn phát An Nhiên khôi phục trí nhớ ngàn năm trước, nếu quy luật của thế giới này bị phá vỡ, vậy cũng không tốt.
  • Sau khi Cố Ngôn Ngôn được Tả Diệp đưa vào bệnh viện không bao lâu, Trương Nghệ Hưng mặc áo blouse màu trắng liền xuất hiện, anh đưa tay mở cửa một phòng bệnh liền nói với Tả Diệp
  • zhangyixing
    zhangyixing
    Đừng lo, cô ấy sẽ tỉnh thôi.
  • zuoye
    zuoye
    Trương Nghệ Hưng?
  • Tả Diệp nghe nói qua hắn, là một tiến sĩ rất lợi hại, nghiên cứu qua rất nhiều thứ có lợi cho dị năng giả.
  • Đưa tay đặt Cố Ngôn Ngôn sắc mặt tái nhợt lên giường bệnh, Tả Diệp cúi đầu cảm kích nói:
  • zuoye
    zuoye
    Vậy xin anh, cứu cô ấy.
  • Khi anh rời khỏi phòng bệnh, Jang Ye-hsing nhắm mắt lại và gọi Oh Seo-hoon, bảo anh đi tìm Chae Seo-kun và đưa anh đến đây.
  • Mà bên kia, trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm của Trương Nghệ Hưng, Ngô Thế Huân đang lấy một ly trà sữa chocolate từ tiệm trà sữa mới vừa đi ra khỏi cửa tiệm, liền nhìn thấy Thái Từ Khôn đang thất hồn lạc phách đi ở đầu đường.
  • Không nói gì liếc mắt xem thường, có cần trùng hợp như vậy không?
  • wushixun
    wushixun
    Này, Thái Từ Khôn, theo tôi đến một nơi, có người tìm cậu.
  • ///
  • guyanci
    guyanci
    Trên đời này không có người xấu tuyệt đối, ta muốn làm người tốt.
14
Chương 207 chăm sóc bản thân