NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 173 đáp ứng ta một cái điều kiện
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Sau khi nghe được hệ thống nói, Hứa An Nhiên đặt ly rượu ở một bên, lúc này mới đứng dậy đi vào phòng tắm, khi cô đi ra lần nữa trong tay có thêm một cái khăn lông, cô xếp gọn gàng đặt ở trên trán Thái Từ Khôn.
  • Nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, có chút nhíu mày không vui, cũng không biết người này có phải cố ý hay không, bên ngoài tuyết rơi, còn mặc ít như vậy.
  • Tranh thủ sự đồng tình của người khác sao?
  • 'Leng keng leng keng~'
  • Nương theo tiếng chuông cửa, Hứa An Nhiên đứng dậy đi ra ngoài, cô đưa tay mở cửa ra nhìn, sửng sốt một chút.
  • xuanran
    xuanran
    Ngạn Tuấn? Sao anh lại tới đây?
  • Hắn đưa tay vuốt tóc mình một chút, ngữ khí có chút không thân thiện nói một câu
  • linyanjun
    linyanjun
    Đi theo.
  • Vốn hắn muốn đi hỗ trợ cùng nhau trang trí, ai biết nửa đường ngược lại nhìn thấy Hứa An Nhiên cùng Thái Từ Khôn ở chung một chỗ, hắn đương nhiên không thể không đi theo phía sau.
  • Hứa An Nhiên nghiêng người bảo Lâm Ngạn Tuấn vào nhà, cô trở về phòng ngủ của Thái Từ Khôn, thấy trên giường nằm anh liền nói
  • xuanran
    xuanran
    Thái Từ Khôn bị sốt, tôi vừa cho cậu ấy uống thuốc......
  • Hứa An Nhiên còn chưa nói xong, cổ tay đã bị bắt, Lâm Ngạn Tuấn ôm cô vào trong ngực, cúi đầu bá đạo hôn lên môi cô.
  • Đúng, ngay trước mặt Thái Từ Khôn, Lâm Ngạn Tuấn có chút phẫn nộ nhìn Hứa An Nhiên, mặc dù trong phòng ngủ mở hệ thống sưởi hơi, nhưng vẫn cảm nhận được rất rõ ràng cái lạnh cả người hắn phát ra.
  • linyanjun
    linyanjun
    Tại sao phải cho hắn uống thuốc, sống chết của hắn không liên quan đến ngươi.
  • xuanran
    xuanran
    Tôi...... Ngạn Tuấn, anh hiểu lầm rồi, anh ta chỉ là một bệnh nhân mà thôi......
  • Lâm Ngạn Tuấn buông cô ra, đi tới bên giường, từ trên cao nhìn xuống Thái Từ Khôn sắc mặt tái nhợt suy yếu không thôi.
  • Thái Từ Khôn tuy rằng không thấy rõ Lâm Ngạn Tuấn đối với Hứa An Nhiên làm cái gì, nhưng cũng cảm giác được hắn vừa rồi là cường hôn Hứa An Nhiên, hai tay trong chăn nắm chặt thành nắm đấm, hắn hơi nâng mắt cùng cặp mắt lạnh lùng kia đối diện.
  • Tuy rằng tin tưởng Hứa An Nhiên thật sự chỉ coi Thái Từ Khôn là bệnh nhân, nhưng nhìn cô tiếp xúc với Thái Từ Khôn trong lòng vẫn rất khó chịu, Lâm Ngạn Tuấn một nắm đấm nện vào gối đầu Thái Từ Khôn, ánh mắt trong nháy mắt trở nên tàn nhẫn.
  • linyanjun
    linyanjun
    Thái Từ Khôn, sau này, đừng để tôi nhìn thấy anh đi cùng cô ấy nữa.
  • Lâm Ngạn Tuấn nói xong, đứng dậy lôi kéo Hứa An Nhiên đi ra ngoài, không cho Hứa An Nhiên ở lại đây chút nào, theo cửa 'loảng xoảng' một tiếng bị đóng lại, trong phòng ngủ lại khôi phục bình tĩnh.
  • Thẳng đến một hồi lâu, Thái Từ Khôn lúc này mới buông lỏng hai tay, hắn hít sâu khẩu khí, tầm mắt có chút mông lung nhìn trần nhà, chậm rãi nhắm mắt lại, hoàn toàn lâm vào mê man, chỉ là khóe mắt có giọt nước mắt chảy xuống, chưa từng xóa đi.
  • Sau khi rời khỏi nhà trọ của Thái Từ Khôn, Lâm Ngạn Tuấn kéo Hứa An Nhiên đi cầu thang, nhưng vừa nghĩ tới Hứa An Nhiên và Thái Từ Khôn tới đây, trong lòng vẫn rất tức giận.
  • Hắn một tay ôm eo Hứa An Nhiên dán sát vào mình, khóe miệng nhếch lên cười cười không rõ ý tứ
  • linyanjun
    linyanjun
    Nhưng ta vẫn rất tức giận, An Nhiên.
  • xuanran
    xuanran
    Đúng...... không đúng sao, không...... nhưng chuyện này đừng nói cho người khác biết được không Ngạn Tuấn?
  • Nếu để cho những người khác biết việc này, nàng nhất định sẽ nghe được những người đó toái toái niệm, chỉ sợ còn không chỉ có toái toái niệm đơn giản như vậy.
  • Lâm Ngạn Tuấn liếm đôi môi có chút khô ráo của mình một chút, cổ họng khô khốc giật giật, một cỗ hương hoa nhài thơm ngát dễ ngửi lay động vào xoang mũi, không biết vì sao luôn muốn bổ nhào người trong ngực này.
  • Lâm Ngạn Tuấn khom lưng ở trên cổ nàng ôn nhu cọ cọ, thanh âm mang theo một tia khàn khàn nói:
  • linyanjun
    linyanjun
    Muốn tôi giữ bí mật cũng được, nhưng An Nhiên phải đáp ứng tôi một điều kiện nha~
  • Âm cuối kéo dài, điều này làm cho Hứa An Nhiên không khỏi run lên.
  • xuanran
    xuanran
    - Cái gì... điều kiện...
  • Lỗ tai đột nhiên bị hắn ôn nhu cắn một cái, Hứa An Nhiên trong nháy mắt cảm thấy chân mềm nhũn, cả người tựa hồ là tựa vào Lâm Ngạn Tuấn trên người, nam nhân này nhất định là cố ý!
  • linyanjun
    linyanjun
    Về phần điều kiện, ta còn chưa nghĩ ra, bất quá vẫn phải trừng phạt ngươi một chút.
  • xuanran
    xuanran
    Ngươi...... ưm!
  • Hứa An Nhiên đang muốn nói điều kiện anh đưa ra không nên quá đáng, kết quả Lâm Ngạn Tuấn nói xong liền hôn môi cô lần nữa......
14
Chương 173 đáp ứng ta một cái điều kiện