NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 168 đem lục quang thu một thu
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Sáng hôm sau, có thể là bởi vì sinh nhật mình, Hứa An Nhiên tỉnh lại đặc biệt sớm, nhìn thời gian mới bảy giờ rưỡi, lại không ngủ được cô đành phải rời giường đi vào trong phòng tắm.
  • Không lâu sau, cô rửa mặt xong thay áo ngủ gấp chăn xong, đang chuẩn bị rời khỏi phòng ngủ, đưa tay vừa mở cửa, chợt thấy Lý Quyền Triết đưa tay giống như muốn gõ cửa.
  • xuanran
    xuanran
    Hả? Quyền Triết sớm như vậy a, tôi cho rằng cũng chỉ có tôi tỉnh sớm.
  • Lý Quyền Triết có chút ngượng ngùng thu tay về, hắn đưa tay trực tiếp đem Hứa An Nhiên ôm vào trong ngực, đem đầu đặt ở trên mặt nàng, nhẹ ngửi trên người nàng mùi thơm ngát, mềm mại nói
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Chị ơi, em đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi, đang chuẩn bị gọi chị dậy đây.
  • Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một đạo mang màu xanh biếc, có chút chói mắt, Lý Quyền Triết buông Hứa An Nhiên ra quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Hi Tán một tay chống tường, một tay chống nạnh, như cười như không nhìn Lý Quyền Triết.
  • Sáng sớm nay, vừa ra cửa liền nhìn thấy một màn như vậy, thật đúng là làm người ta khó chịu a!
  • Lý Quyền Triết nghiêng đầu, vẻ mặt khó chịu nhìn người quấy rầy mình ở chung với Hứa An Nhiên.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Lý Hi Tán, phiền anh thu lại ánh sáng xanh trên người mình, chướng mắt.
  • Đừng tưởng rằng chỉ riêng dị năng hệ đã không dậy nổi, hắn còn là dị năng giả song hệ, nhìn năng lực của hắn kìa.
  • Lý Hi Tán đi tới trước mặt Lý Quyền Triết, cả người phát ra quang mang xanh nhạt xanh nhạt, bất quá so với vừa rồi chói mắt, nhu hòa hơn rất nhiều.
  • Hắn nhìn chằm chằm Lý Quyền Triết, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Hứa An Nhiên, trong ánh mắt xinh đẹp tràn ngập ủy khuất cùng lên án.
  • xikan
    xikan
    Chị An Nhiên, sao chị có thể để anh ấy ôm chị chứ, hôm nay người này có chút kỳ quái.
  • Trời lạnh thế này, người khác còn chưa rời giường, người này lại dậy sớm như vậy còn nói chuẩn bị bữa sáng?
  • Nói không có mục đích, ai tin chứ.
  • Trần Lập Nông vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy ba người trên hành lang này, hắn đánh ha ha, trước mắt có chút đen nhánh, tối hôm qua là ngủ không ngon sao?
  • chenlinong
    chenlinong
    A, An Nhiên, chào buổi sáng, sao sáng sớm lại náo nhiệt như vậy chứ.
  • chenlinong
    chenlinong
    Còn nữa, Lý Hi Tán thu lại ánh sáng trên người cậu, đây là làm sao vậy......
  • Anh buồn ngủ muốn chết, vì quà của Hứa An Nhiên thức đêm dệt, ba giờ sáng mới dệt xong khăn quàng cổ, trời lạnh lại là sinh nhật của Hứa An Nhiên, không có quà gì tốt hơn cái này.
  • Anh đi tới đưa tay ôm Hứa An Nhiên vào trong ngực, cơ bản cả người mềm nhũn tựa vào người Hứa An Nhiên, giống như một con mèo chưa tỉnh ngủ cọ cọ đầu vào cổ cô.
  • chenlinong
    chenlinong
    A, An Nhiên à, cuối cùng anh cũng làm xong món quà của em rồi.
  • xuanran
    xuanran
    Hả?
  • xuanran
    xuanran
    Món quà anh làm?
  • Lý Hi Tán thu hồi dị năng, ở một bên có chút ăn vị, nhưng cũng không rõ Trần Lập Nông tối hôm qua đi đâu, đem chính mình biến thành bộ dáng nửa mộng bất tỉnh này.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Sáng sớm hôm nay, rất náo nhiệt.
  • Thanh âm Chu Chính Đình từ bên kia vang lên, Hứa An Nhiên quay đầu nhìn lại, ở cửa, Chu Chính Đình mặc quần áo không tay lộ ra đứng ở nơi đó, điều này làm cho Hứa An Nhiên nhẹ tay đẩy Trần Lập Nông ra chỗ hắn, vẻ mặt bất đắc dĩ.
  • Đưa tay đẩy anh vào phòng, thở dài.
  • xuanran
    xuanran
    Chính Đình, sao anh có thể ăn mặc như vậy mà đi ra ngoài, sẽ bị cảm.
  • Chu Chính Đình vươn tay ôm eo Hứa An Nhiên, cúi đầu hôn lên môi cô, cưng chiều nhìn cô nở nụ cười.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Đây không phải vừa rửa mặt xong liền nghe thấy động tĩnh bên ngoài, không thay quần áo đã đi ra sao.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Huống chi đều là người một nhà, không cần lo lắng bị người khác nhìn a.
  • Trần Lập Nông Cường nở nụ cười, trong lòng đã sớm không biết châm chọc Chu Chính Đình bao nhiêu lần, cảnh diễn của người đàn ông này còn đổi lại a.
  • Lý Quyền Triết thấy hắn dùng phương pháp này hấp dẫn Hứa An Nhiên đi qua, trong lòng yên lặng ghi nhớ phương pháp này, càng đem Chu Chính Đình quy về một trong những nam nhân rất có tâm cơ.
  • xikan
    xikan
    Ngươi náo nhiệt thật đúng là trùng hợp a.
  • Lý Hi Tán nói xong, trên người lại nổi lên màu xanh nhạt quang mang, cảm giác có một vạn con thảo nê mã đang chạy như điên, thật làm bọn hắn mắt mù nhìn không ra nam nhân này là cố ý đâu!
  • ///
  • Thư Hoang thân cố có thể đi xem tác phẩm của nàng, cam đoan văn ngọt không ngấy, khôi hài lại hài hước.
14
Chương 168 đem lục quang thu một thu