NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 157 ta cho hắn đưa đi
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Rời khỏi biệt thự của Phác Trí Nghiên và Lục Định Hạo, Hứa An Nhiên bất đắc dĩ thở dài, cô đưa tay vén tóc, trong lòng có một tia phiền não.
  • Dưới thời tiết tuyết rơi đầy trời, cảm giác mát mẻ nhè nhẹ lại áp chế sự bực bội trong lòng cô xuống, Trần Lập Nông sợ cô lạnh, đưa tay nắm tay cô cúi đầu hà hơi sưởi ấm, xoa xoa.
  • chenlinong
    chenlinong
    An Nhiên, chúng ta đi mau đi, ngươi xem tay của ngươi lạnh thành cái dạng gì rồi.
  • Nói xong, đem tuyết trên mũ cô làm rớt một chút, nắm tay cô liền hướng biệt thự bọn họ ở đi đến, bởi vì Phác Trí Nghiên dọn ra ngoài, trong biệt thự ngoại trừ Hứa An Nhiên cũng chỉ có anh cùng Chu Chính Đình, Tô Du Nhiễm, Kim Thái Hanh cùng Lý Hi dọn vào ngày hôm qua tán gẫu.
  • Vừa về đến biệt thự, Lý Quyền Triết đang bưng thức ăn từ trong phòng bếp đi ra, khi nhìn thấy Hứa An Nhiên đã trở lại, hắn bưng thức ăn lên bàn ăn liền lập tức nhào tới chỗ Hứa An Nhiên, cười đùa
  • liquanzhe
    liquanzhe
    An Nhiên, em về rồi, anh làm rất nhiều đồ ăn ngon.
  • Ngẩng đầu nhìn anh, Hứa An Nhiên có chút mơ hồ
  • xuanran
    xuanran
    Quyền Triết, sao anh lại tới đây, tôi tưởng anh đang nghỉ ngơi chứ.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Không gặp cậu cũng rất nhớ cậu mà, chị A Nhiễm nói biệt thự này lớn cũng còn phòng trống, tôi liền dọn qua đây ở.
  • Ôm cô, trong mắt Lý Quyền Triết âm lãnh nhìn về phía Trần Lập Nông, chỉ bất quá một hồi, hắn buông Hứa An Nhiên ra lại giơ lên nụ cười tươi đẹp nhìn Hứa An Nhiên, ấm áp như gió xuân tháng tư.
  • Tuy rằng không biết Tô Du Nhiễm sao lại cho phép hắn dọn tới đây ở, nhưng đông người náo nhiệt một chút, cũng không phải chuyện xấu gì, rất có không khí gia đình.
  • Trần Lập Nông có chút không vui, vốn có Lý Hi Tán cái bóng đèn mấy ngàn ngói kia còn chưa tính, Lý Quyền Triết cái người phiền toái hơn này cũng vào ở, chỉ sợ qua vài ngày nữa là không có ngày an bình.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    An Nhiên, uống canh gà, tốt cho sức khỏe~
  • liquanzhe
    liquanzhe
    Ăn nhiều một chút, ngươi quá gầy, thân thể suy yếu phải bổ sung dinh dưỡng thật tốt.
  • liquanzhe
    liquanzhe
    An Nhiên......
  • xuanran
    xuanran
    Dừng lại.
  • Trong lúc ăn cơm, Lý Quyền Triết quả thực giống như con mèo làm nũng vẫn dính lấy Hứa An Nhiên, một hồi cho cô ăn cái này, một hồi cho cô uống cái kia, quả thực lo lắng thân thể cô hơn bất cứ ai.
  • Hứa An Nhiên có chút không được tự nhiên nhìn chén canh bên cạnh mình, cô nhìn về phía Lý Quyền Triết trầm mặc vài giây, sau đó mới lên tiếng.
  • xuanran
    xuanran
    Quyền Triết à, em biết anh là vì tốt cho em, nhưng em ăn không được nhiều như vậy có biết hay không?
  • xikan
    xikan
    Đúng vậy, chị An Nhiên, chị mặc kệ nó, cái này cho chị.
  • Lý Hi tán gẫu nói xong, đem chén trong tay đưa tới bên cạnh Hứa An Nhiên, cười đùa
  • xikan
    xikan
    Tôi làm rớt xương cá, uống canh cá mới có dinh dưỡng nhất.
  • Lý Quyền Triết buông đũa xuống, cúi đầu cô đơn nhìn thức ăn trong bát mình, rất là khổ sở nói:
  • liquanzhe
    liquanzhe
    An Nhiên...... Ngươi có phải hay không chán ghét ta......
  • Nghe được giọng điệu rất không thích hợp của hắn, Chu Chính Đình sau khi cơm nước xong xuôi rất nhanh, buông đũa hai tay ôm quanh, miệng cắn nhai thức ăn, ánh mắt giống như nhìn thấu hắn.
  • Cho dù Hứa An Nhiên chán ghét hắn, hắn còn có thể thế nào đây?
  • xuanran
    xuanran
    Hả? Không phải, Quyền Triết, anh đừng khổ sở, em không ghét anh, chỉ là em có chút không thích ứng.
  • Hứa An Nhiên vừa mới nói xong, hai mắt Lý Quyền Triết lóe ra nước mắt, đứng dậy liền chạy tới đầu cầu thang, nghe được trên lầu vang lên tiếng đóng cửa, Hứa An Nhiên bất đắc dĩ thở dài cũng đứng lên.
  • Lý Hi Tán có chút mơ hồ nhìn cô đứng lên liền hỏi
  • xikan
    xikan
    Chị An Nhiên, chị muốn đi an ủi anh ấy sao?
  • Người đàn ông kia có gì phải an ủi, cũng không phải thiếu tay thiếu chân, huống chi ăn ít một bữa cũng không chết đói.
  • xuanran
    xuanran
    Nhưng hình như anh ấy cũng không ăn cơm gì, tôi mang đến cho anh ấy là được rồi.
  • Nếu lúc trước là người cô kiên quyết muốn cứu, cô liền không quan tâm đến Lý Quyền Triết như vậy, rất không có trách nhiệm.
  • Trên lầu, Lý Quyền Triết dựa lưng vào tường nghe rõ thanh âm dưới lầu, khóe miệng hắn gợi lên một nụ cười thực hiện được, hai tròng mắt tràn ngập ham muốn chiếm hữu.
  • A, hậu cung?
  • Vậy anh sẽ là người đàn ông đầu tiên có được cô!
  • ///
  • Các ngươi không nghĩ cho eo An Nhiên một chút sao?
14
Chương 157 ta cho hắn đưa đi