NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 144 hắn là đang nằm mơ sao
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Kỷ Tử Thần đang nghe lén bên tường dựa sát vào tường, hai tay che miệng mình, vẻ mặt khiếp sợ.
  • Emma, cũng không biết lúc trước ai nói không vội, lúc này ngược lại là cường hôn lên trước.
  • Sau đó liền thấy Hứa An Nhiên chạy ra khỏi phòng, Vưu Trường Tĩnh lắc đầu sủng nịch cười cười, cũng đi ra khỏi phòng, tầm mắt rơi vào người chạy xuống lầu.
  • youchangjing
    youchangjing
    Em họ, em nói không sai, thích thì thổ lộ với cô ấy.
  • Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Vưu Trường Tĩnh lộ ra một nụ cười, anh lạnh nhạt nói, quay đầu nhìn về phía Kỷ Tử Thần đang che miệng ngồi xổm bên tường.
  • youchangjing
    youchangjing
    Nhưng bỏ thuốc là hành vi không công bằng.
  • Hơn nữa hắn cũng không muốn Hứa An Nhiên ghi hận mình, hắn muốn Hứa An Nhiên cam tâm tình nguyện ở cùng một chỗ với hắn.
  • Kỷ Tử Thần bị dọa nhảy dựng, cô đứng dậy ngượng ngùng cười, giọng điệu lấy lòng nói:
  • jizichen
    jizichen
    Anh họ, sao anh biết em đang nghĩ gì?
  • youchangjing
    youchangjing
    Ngươi đã quên, ta là tinh thần hệ dị năng giả, tới gần ta trong phạm vi ba mét ta liền biết trong đầu ngươi đang suy nghĩ cái gì.
  • Đương nhiên, chỉ có so với hắn đẳng cấp thấp, hắn mới có thể nhìn trộm đến người khác ý nghĩ, nhưng cùng đẳng cấp, thậm chí là Hứa An Nhiên, vô luận là trước hay là hiện tại, hắn đều không thể nhìn trộm.
  • jizichen
    jizichen
    Hắc hắc, ta quên mất......
  • Kỷ Tử Thần xoa xoa mũi ngượng ngùng nói, hơn nữa cô lại không nói sai, nếu anh thổ lộ quá muộn, vạn nhất địa vị thấp bên cạnh Hứa An Nhiên thì làm sao bây giờ.
  • Ai, nếu không phải bây giờ là tận thế, nàng cũng không đến mức vì để cho Vưu Trường Tĩnh có bạn mà tan nát cõi lòng, Hứa An Nhiên làm chị dâu nàng rất làm cho người ta hài lòng.
  • Ngoài phòng, Hứa An Nhiên ngồi ở Minh Huyền trên đùi, một bên ăn bánh mì, đêm khuya nhiệt độ rất lạnh, nhưng dựa vào Minh Huyền ấm áp, không cảm giác được một chút lạnh.
  • xuanran
    xuanran
    Minh Huyền, ngàn năm trước ta là người như thế nào a?
  • xuanran
    xuanran
    Đột nhiên có chút tò mò mình là thân phận gì.
  • Minh Huyền nhìn bộ dáng suy yếu của nàng, dùng đuôi che chở nàng, lúc này mới nói:
  • mingxuan
    mingxuan
    Tôi cũng không nhớ rõ lắm, dù sao chủ nhân ngài cũng xinh đẹp nhất.
  • Hứa An Nhiên nghe Minh Huyền nói ra những lời này, bất đắc dĩ cười cười lắc đầu, nàng đem bánh mì một ngụm cuối cùng ăn xong, lại uống chút nước, lúc này mới dùng khăn giấy lau miệng.
  • Cô ngồi trên đùi Minh Huyền, dựa vào thân thể nó, nhắm mắt lại cười cười
  • xuanran
    xuanran
    Quên đi, hiện tại mới là quan trọng nhất.
  • Minh Huyền ôn nhu nhìn Hứa An Nhiên dựa vào thân thể mình, trong đầu người ôn nhu thiện lương kia một chút cũng không thay đổi, chỉ là sự thiện lương của nàng sẽ hại chính nàng.
  • Nàng là An Nhiên, nhưng chưa từng An Nhiên.
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Minh Huyền, tiểu nha đầu......
  • Đổng Nham Lỗi sau khi tỉnh lại đang muốn đi thăm Hứa An Nhiên, không nghĩ tới liền thấy Hứa An Nhiên cư nhiên nửa nằm ở trên đùi Minh Huyền, dựa vào nó ngủ thiếp đi.
  • Anh lặng lẽ đi qua, đưa tay ôn nhu ôm ngang cô vào trong ngực, nhìn cô bất đắc dĩ cười cười
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Nha đầu này, thân thể suy yếu ngủ ở bên ngoài cũng không sợ sinh bệnh.
  • Hắn ngẩng đầu nhìn Minh Huyền nói:
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Vậy ta ôm nàng trở về xe, Minh Huyền ngươi cũng nghỉ ngơi cho tốt đi.
  • Minh Huyền gật đầu, cũng không nói gì, đưa mắt nhìn Đổng Nham Lỗi ôm Hứa An Nhiên đang ngủ đi về phía xe, ánh mắt hiện lên một tia bi thương.
  • Hồi tưởng lại lời Hứa An Nhiên vừa rồi, nó không nói cho cô biết, là bởi vì không muốn cô nhớ lại những chuyện không tốt kia, dù sao cũng đã qua lâu như vậy.
  • Nó không muốn Hứa An Nhiên bởi vì khôi phục ngàn năm những ký ức kia, nhớ tới những chuyện kia mà không vui, cho nên, không nói cho nàng biết càng tốt.
  • Khi Hứa An Nhiên tỉnh lại, đang ở trong ngực Đổng Nham Lỗi, nhìn biệt thự rất quen thuộc trước mắt, cô có chút mơ hồ hỏi.
  • xuanran
    xuanran
    Chúng ta về rồi à?
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Hắc, tiểu nha đầu ngươi tỉnh rồi, chúng ta sáng sớm lên đường, rốt cục đã trở lại.
  • Đổng Nham Lỗi nói xong, buông Hứa An Nhiên xuống, cô đứng vững sau lưng, duỗi lưng, lúc này mới ngẩng đầu cảm kích nói:
  • xuanran
    xuanran
    Thật sự là vất vả cho anh Lỗi Tử ca, bất quá sao anh lại ở cùng một chỗ với chúng tôi?
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Còn không phải lo lắng cho ngươi a.
  • dongyanlei
    dongyanlei
    Đúng rồi, thiếu chút nữa quên nói với ngươi, bởi vì Minh Huyền biết nói chuyện, cái này khu C thống lĩnh muốn đem nó bắt lại làm thí nghiệm.
  • xuanran
    xuanran
    Hắn đang nằm mơ sao?
14
Chương 144 hắn là đang nằm mơ sao