NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi / Chương 130 ngoan, đừng nháo
NPC: Zombie đừng chạy ta yêu ngươi
  • Vưu Trường Tĩnh bĩu môi cảm thấy có chút ủy khuất, hắn sao lại nghĩ không ra nói muốn giảm béo như vậy?
  • chenlinong
    chenlinong
    Sau khi trời sáng chúng ta nhanh chóng quay về thành phố C đi.
  • Thật là, nói đi là đi, còn suốt đêm đi thành phố C, may mắn mang theo Đại Hoa, bằng không còn không biết một nữ sinh như cô trên đường sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
  • Chỉ là bánh trôi không rời khỏi thành phố C, lại xảy ra chuyện gì đây?
  • Bởi vì Chu Duệ bị thương không nhẹ, một đường xóc nảy cũng không tốt theo bọn họ cùng đi thành phố C, cho nên liền cùng An Tể Hiền cùng với những dị năng giả khác cùng nhau đợi ở thành phố A.
  • Năm giờ rưỡi sáng hôm sau, trên đường đi tới thành phố C, Tất Văn Quân nhìn ra ngoài cửa sổ bầu trời âm u, tâm tình cũng trở nên trầm thấp.
  • biwenjun
    biwenjun
    Nhìn thời tiết này, qua một thời gian ngắn sẽ có tuyết rơi, trận tuyết đầu tiên của năm nay cảm giác sẽ sớm hơn năm ngoái.
  • Nghe được Tất Văn Quân đột nhiên thương cảm như vậy, nói thật, Lý Hi Tán mới vừa tỉnh lại đều cho rằng mình có phải xuất hiện ảo giác hay không, hắn duỗi lưng, xoa xoa đôi mắt có chút mông lung của mình.
  • Có chút không chắc chắn nhìn về phía Tất Văn Quân nói:
  • xikan
    xikan
    Tất Văn Quân, em xác định mình đi ngủ chưa tỉnh hay ngủ chưa đủ?
  • Sáng sớm tỉnh lại ngồi xe đi thành phố C, nhưng lại bởi vì Tất Văn Quân thanh âm tỉnh lại, hắn thật sự rất muốn ngủ được rồi, người này sẽ không mệt mỏi sao?
  • Bất đắc dĩ, Lý Hi Tán đành phải từ trong ba lô tìm bánh mì ăn.
  • Bị Lý Hi Tán ghét bỏ một phen, lần này Tất Văn Quân cũng không có cùng Lý Hi Tán oán hận, chỉ là liếc mắt nhìn hắn một cái lại nhìn về phía bầu trời ngoài cửa sổ.
  • biwenjun
    biwenjun
    Có chút mất ngủ mà thôi.
  • Đương nhiên, còn không phải sợ Hứa An Nhiên cùng Lạc Duẫn Tinh gặp mặt sẽ phát sinh chuyện gì không tốt đâu.
  • Bởi vì trời lạnh, Hứa An Nhiên buổi tối lúc ngủ còn cố ý mở hệ thống sưởi, cũng không biết vì cái gì nàng luôn cảm giác mình ở trong một cái bếp lò.
  • Vẫn còn nóng à?
  • Nửa mê nửa tỉnh, nàng đem áo ngủ của mình cởi ra hai cái nút áo, trở mình, ôm'chăn'co rụt thân thể của mình.
  • Chu Chính Đình bị cọ thân thể càng có chút lửa nóng, cánh tay bị mỗ mềm mại dán sát lấy, càng làm cho hắn đỏ lỗ tai.
  • Mở mắt ra, Chu Chính Đình liền trực tiếp đem phong cảnh trước ngực Hứa An Nhiên nhìn không sót gì, hắn vươn đầu lưỡi liếm môi có chút khô, yết hầu giật giật.
  • Sao ngủ cũng không an phận như vậy?
  • Tay chạm đến cái bụng nhỏ mềm mại của cô, Chu Chính Đình cứ như vậy mở to mắt nhìn Hứa An Nhiên ngủ, chỉ có lúc cô ngủ, Chu Chính Đình mới cảm thấy cô nhu thuận.
  • Bình thường ngây ngốc, cảm giác nàng không bị người bắt cóc, cũng là nàng may mắn.
  • xuanran
    xuanran
    A......
  • Có lẽ cảm giác được bên người khác thường, Hứa An Nhiên có chút mông lung mở mắt, đập vào mắt chính là một cái thuộc về nam nhân lồng ngực.
  • xuanran
    xuanran
    Hả? Thật sao?
  • Hứa An Nhiên nửa tỉnh nửa mê đưa tay chọc chọc lồng ngực Chu Chính Đình, có chút không dám tin tưởng, thẳng đến khi tay cô không an phận di chuyển xuống, Chu Chính Đình nhịn không được đưa tay cầm lấy tay không an phận của cô.
  • Ẩn nhẫn bị nàng khơi mào lửa, bất đắc dĩ lại cưng chiều nói:
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Ngoan, đừng quậy nữa.
  • Thật sự là, không biết đối với nam nhân làm như vậy rất nguy hiểm sao?
  • Nghe được thanh âm của Chu Chính Đình, Hứa An Nhiên không tỉnh táo cũng không được, nàng đột nhiên ngẩng đầu đối diện với hai mắt tràn ngập dục sắc của Chu Chính Đình, trong lòng lộp bộp một chút, sợ tới mức không dám động đậy nữa.
  • xuanran
    xuanran
    Sao anh... sao anh lại ở trên giường em?
  • Chu Chính Đình đưa tay vớt nàng vào trong ngực, khiến cho khoảng cách giữa hai người càng thêm gần gũi, Chu Chính Đình ghé sát vào bên tai nàng, chậm rãi nói:
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Chính là muốn ngủ cùng ngươi a.
  • Hơi thở bên tai khiến Hứa An Nhiên cảm thấy hơi ngứa, cô dời đầu về phía sau một chút, bị hơi thở phát ra từ người đàn ông bao vây, cảm giác có chút choáng váng.
  • xuanran
    xuanran
    Cái kia...... cái kia ngươi...... Ngươi mau buông ta ra......
  • Hứa An Nhiên có chút tâm hoảng ý loạn, Chu Chính Đình mới không dễ dàng buông tha cô như vậy, tối hôm qua Tô Du Nhiễm nói mấy bộ phận nào đó của cô rất mẫn cảm.
  • Chu Chính Đình có chút buồn cười nói:
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    An Nhiên, ta nghĩ......
14
Chương 130 ngoan, đừng nháo