Năm tháng sau.
Hoàng Phủ
Từng tiếng trẻ con khóc nỉ non truyền ra.
Khí lực trên người Cố Cửu Tứ dường như bị rút hết, chỉ có thể hư thoát vô lực nằm ở trên giường, nhìn đỉnh trướng, cô biết......
Hết giờ rồi.
Đinh!
xitongTrước mắt nam chính hảo cảm 100%, tâm động độ 100%, tiến độ công lược 100%, mẫu bằng tử quý hệ số 100%
xitongNgười chơi đã thành công hoàn thành nhiệm vụ công lược, sắp trở về tổng bộ trò chơi xứng đôi với vị nam chính mẫu bằng tử quý thứ hai.
Cố Cửu Tứ hữu khí vô lực lên tiếng.
gujiusiCó thể để tôi tạm biệt anh ta một chút được không?
Thật lâu, hệ thống máy móc giọng nữ mới truyền đến.
xitongĐược, nhưng thời gian của bạn có hạn.
Cô khó khăn nói ra hai chữ.
Thở dài một hơi, cô nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng Hoàng Minh Hạo cãi nhau với bác sĩ.
huangminghaoĐồ lang băm! Phu nhân ta còn trẻ như vậy, làm sao có thể chết!
daifuHoàng công tử, ta làm nghề y nhiều năm như vậy y thuật tinh xảo làm sao có thể là lang băm chứ! Đối với phu nhân, ta đúng là không có cách xoay chuyển trời đất a!
huangminghaoMày cút cho tao!
……
Thật lâu sau, Hoàng Minh Hạo mới đi vào, ra vẻ trấn định.
huangminghaoTứ, ngươi cảm thấy thế nào?
gujiusiCòn đứa bé! Ta còn chưa nhìn bộ dáng hắn ra sao!
huangminghaoHài tử ta đã để cho vú em ôm đi, ngươi muốn nhìn về sau có rất nhiều thời gian nhìn, không vội nhất thời này.
Hoàng Minh Hạo miễn cưỡng cười vui.
gujiusiNgươi không cần giả bộ, thân thể của ta như thế nào ta rất rõ ràng.
Cố Cửu Tứ hữu khí vô lực nói.
gujiusiHoàng Minh Hạo, ngươi có thể đỡ ta đi trong vườn nhìn một chút hay không, lúc này hoa lê hẳn là nở rồi!
huangminghaoÀ... cây lớn nhất trong vườn là Jungkook.
Hắn đi lên trước, khom lưng bế Cố Cửu Tứ lên.
huangminghaoNgươi không tin, ta ôm ngươi đi xem.
gujiusiChờ một chút, để cho ta thay quần áo, trang điểm một chút, phong hoa tuyết nguyệt cũng không thể mất thể diện.
Hoàng Minh Hạo thả nàng xuống, gọi nha hoàn đi vào, tự mình đi ra ngoài.
_
gujiusiHoàng Minh Hạo, trăng đêm nay tròn quá!
Gió ào ào rung động, thổi đến cánh hoa lê bay tán loạn, hóa thành mưa lê.
Cố Cửu Tứ tựa vào vai Hoàng Minh Hạo, hai người ngồi dưới tàng cây lê, lúc này, trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng sáng ngời, hòa lẫn vào nhau, nhìn một cái không sót gì.
gujiusiAnh nói xem, đây có phải là trăng tròn như đêm đó ở trong biển hoa oải hương không?
Hoàng Minh Hạo đã đáp ứng với cô, vào lúc này, anh sẽ không bi thương, sẽ không khổ sở, cho nên, anh giấu đi những cảm xúc đó.
Đối mặt với vấn đề cô ném ra, anh chỉ có thể lựa chọn gật đầu, bởi vì anh sợ tiếng khóc nức nở khi nói chuyện sẽ bán đứng anh, anh muốn cho Cố Cửu Tứ lão nữ nhân này biết, Hoàng Minh Hạo anh đã trưởng thành.
gujiusiChúng ta cứ ngồi như vậy được không?
Trên mặt Cố Cửu Tứ xẹt qua hai hàng lệ......
Hoàng Minh Hạo khó khăn gật đầu.
Cố Cửu Tứ khẽ mỉm cười, giữa hai người không nói gì nữa.
Hai tháng trước, Cố Tửu Quán nói cho anh biết, cô là một luồng u hồn nhập vào người Cố Cửu Tứ, sau một thời gian nhất định sẽ rời đi.
Nghĩ đến bây giờ, nàng nhất định phải rời đi......
Trong lòng Hoàng Minh Hạo cay đắng.
Đêm khuya yên tĩnh, chỉ có nguyệt tinh cùng kia mãn thụ lê hoa cùng bọn họ làm bạn, nhưng bọn họ lại dị thường thỏa mãn.
gujiusiHoàng Minh Hạo, sau khi ta rời đi, ngươi có thể lấy một người vợ kế tục, ta cho phép ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ ta, biết chưa?
Hệ thống nhắc nhở vang lên, Cố Cửu Tứ ở thời điểm cuối cùng nói ra một câu này.
Giọng nói của cô rất nhỏ, không biết Hoàng Minh Hạo có nghe thấy hay không.
_
Ngày hôm sau
Hoàng Minh Hạo mở mắt, phát hiện trời đã sáng rực.
Gió ngừng, hoa cũng rụng, nhưng người bên cạnh đã không còn tức giận nữa.
Cô ấy đi rồi......
Nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện thân thể Cố Cửu Tứ đã bị cánh hoa bao phủ, nhưng đầu vẫn tựa vào vai hắn, biểu tình an tường.
Đưa tay ôm lấy bả vai cô, nước mắt anh nhịn cả đêm cuối cùng cũng rơi xuống.
huangminghaoCố Cửu Tứ, em sẽ chờ anh trở về......
Kết thúc #
#jianyisiqianyixiya Thế giới thứ nhất đã hoàn thành