caixukunThanh Thanh, hôm nay tan học đến văn phòng tôi chờ tôi một chút, chúng ta cùng nhau trở về đi.
Thái Từ Khôn đưa Thẩm Thanh đến cửa phòng học nói.
Thẩm Thanh một tiếng đáp ứng, liền vào phòng học, khóa học hôm nay cũng không phải rất quan trọng, tùy tiện ghi chép chờ vừa tan học liền ra khỏi phòng học.
Thật vất vả cô mới tìm được phòng làm việc của Thái Từ Khôn, nhẹ nhàng gõ cửa phát hiện không ai đáp lại, cố lấy dũng khí mới mở cửa ra, nghiễm nhiên có cảm giác làm sai bị gọi đến phòng làm việc của giáo viên.
Cũng không biết tại sao đến đây lại giống như làm trộm.
Có lẽ vì xung quanh quá yên tĩnh.
Bên trong không có ai, Thẩm Thanh thở phào nhẹ nhõm đẩy cửa vào.
Trong phòng làm việc bị Thái Từ Khôn sửa sang lại rất chỉnh tề, Thẩm Thanh rút ghế dựa ra an vị ở trước mặt bàn làm việc, tự tiêu khiển tự vui vẻ một hồi lâu cô mới nhàm chán chơi điện thoại di động.
caixukunThanh Thanh, đợi lâu rồi.
Thái Từ Khôn không biết từ đâu chui ra, lặng lẽ xuất hiện sau lưng Thẩm Thanh, xoay ghế, hai tay chống lên tay vịn hai bên ghế, ôm cô vào trong ngực.
Thẩm Thanh theo bản năng ngẩng đầu nhưng vừa ngẩng đầu chính là mặt của Thái Từ Khôn, khoảng cách môi hai người cũng rất gần, nếu như cô nâng lên lần nữa, hoặc là Thái Từ Khôn thấp xuống một chút, sẽ hôn lên.
Thái Từ Khôn nghe thấy cô gọi, bất mãn khẽ hôn môi cô một cái.
Đầu Thái Từ Khôn đầy hắc tuyến, trước kia nha đầu này đều thẹn thùng chui vào trong ngực hắn, sao bây giờ lại tốt rồi, còn đùa giỡn hắn nữa.
Nghĩ như vậy, hắn vươn tay nâng cằm Thẩm Thanh lên khiến cô phải đối diện với mình.
caixukunNgươi nói ta nên trừng phạt ngươi như thế nào đây?
shenqingKhông phải chứ, ta đã gọi ngươi là Khôn nhi sao còn lòng dạ hẹp hòi như vậy.
Thái Từ Khôn tỏ vẻ mình không biết nói gì, Thẩm Thanh sao lại không khí xấu xa như vậy!
Rõ ràng mỗi lần đều vừa vặn, nói không chừng còn có thể thuận nước đẩy thuyền đem tiểu cô nương ăn sạch sẽ, nhưng nàng còn giống như tiểu hài tử, cũng không biết là giả ngu nghe không hiểu hay là thật đơn thuần như vậy.
caixukunĐược rồi, về nhà đi.
Thẩm Thanh đứng lên chuẩn bị đi theo phía sau hắn, kết quả bị bàn tay to của hắn kéo trực tiếp kéo tới bên cạnh hắn, tay hai người nắm chặt đi trong đám học sinh qua lại giống như cũng không có gì không giống nhau.
Đơn giản chỉ là nhan sắc của bọn họ cao một chút mà thôi.
Những người khác cũng không rảnh rỗi để ý đến bọn họ như vậy, đương nhiên ngoại trừ người thích bọn họ, Thái Từ Khôn có tiểu mê muội, Thẩm Thanh tự nhiên cũng có người theo đuổi cô.
Đều là chua xót nhìn bóng lưng hai người, giận mà không dám nói gì.
caixukunUống trà sữa không, tôi mời khách.
Dù sao đều là tiền của Thái Từ Khôn, không tiêu thì phí.
caixukunThanh Thanh, hai ngày nữa trong trường có vũ hội, cậu muốn đi không?
shenqingKhông muốn đi lắm.
caixukunVậy tối hôm đó ngươi liền cùng Thừa Thừa thủ gia đi.
Thẩm Thanh và Thái Từ Khôn gọi hai ly trà sữa ở quán trà sữa rồi cùng nhau trở về.
Đương nhiên, hai người vừa trở về, ly trà sữa trên tay Thái Từ Khôn còn chưa uống được mấy ngụm đã bị cướp đi uống hết, Thẩm Thanh vừa uống trà sữa vừa nhìn bọn họ cướp đồ.
youchangjingĐược rồi, đừng tranh cãi nữa.
Vưu Trường Tĩnh bất đắc dĩ nhìn mấy con quỷ ấu trĩ, cũng may bọn họ còn không có crazy đến đoạt Thẩm Thanh trà sữa.
youchangjingLên bàn ăn đi.
Lúc ăn cơm bọn họ còn nhân tiện thảo luận một chút vũ hội trong trường học hai ngày nữa, Hoàng Minh Hạo cùng Vương Lâm Khải thì kích động tỏ vẻ mình muốn đi, ngày đó công ty Vương Tử Dị có công tác phỏng chừng cũng sẽ không ở nhà.
Nói cách khác ngày vũ hội chính là thế giới ngọt ngào của Phạm Thừa Thừa và Thẩm Thanh.
-