Thẩm Thanh muốn ra ngoài hít thở không khí, kết quả từ cửa lại có một nam sinh đi vào, bộ dáng hung thần ác sát làm cho cô có chút sợ hãi.
xiaodiTiểu muội muội, bộ dạng đẹp như vậy, đến chỗ ca ca xem cho kỹ.
Thẩm Thanh một nữ sinh ở trước mặt một đám nam sinh cao một mét tám mấy có vẻ kiều kiều nho nhỏ, cô xoay người muốn chạy về phía sau, lại nghĩ đến đám nam sinh phía sau kia, một người sốt ruột chân trái trộn chân phải đem mình ngã sấp xuống, "Phù phù" một tiếng đầu gối đập vào trên mặt đất xi măng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là rách da.
Chỉ thấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng nhếch lên, nước mắt tí tách liền rơi xuống.
Các nam sinh vừa rồi còn hung dữ trong nháy mắt liền rối loạn tay chân, loại tình huống này bọn họ cũng là lần đầu tiên gặp, nào có chuyện gì chưa làm đã bắt đầu khóc.
lingchao- Đừng khóc, chúng ta chưa làm gì cả.
Người dẫn đầu giơ hai tay lên lui lại vài bước tỏ vẻ trong sạch của mình.
xiaodiLão đại, phải làm sao bây giờ?
xiaodiEm gái đáng yêu như vậy tôi cũng không xuống tay được.
shenqingCái gì muội muội, ta đã học cấp ba rồi!
Thẩm Thanh khóc cũng không quên phản bác, đám người này đều là lớp 11 cư nhiên gọi nàng muội muội?
xiaodiĐược được được, ngươi là tỷ tỷ được rồi.
Thẩm Thanh hít hít mũi, nói với bọn họ.
Một đám người bất vi sở động, có người thậm chí còn lui về phía sau hai bước.
lingchaoCũng không phải ta ngã ngươi a.
Thẩm Thanh không nói gì.
Linh Siêu giằng co với Thẩm Thanh hồi lâu, cuối cùng vẫn mềm nhũn, chỉ hai nam sinh bên cạnh.
lingchaoCác cậu đi đỡ cô ấy dậy.
Hai nam sinh kia cũng chưa từng tiếp xúc với nữ sinh, nhưng vẫn nghe lời đi qua xách Thẩm Thanh lên như áp phạm nhân.
Nhìn bộ dáng vụng về của bọn họ, Linh Siêu nhịn không được mở miệng gọi bọn họ lại, nữ sinh này kiều kiều yếu ớt bị hai lão gia bọn họ không cẩn thận làm hư chỗ nào thì không tốt.
xiaodiLão đại, nếu không chúng ta mang nàng đi thôi.
lingchaoHai người nhấc chân lên, tôi ngẩng đầu lên.
Thẩm Thanh thấy bọn họ thật sự chuẩn bị nâng mình lên như vừa nói, sợ tới mức lui về phía sau hai bước, không cẩn thận kéo tới miệng vết thương, đau đến mức cô hít một hơi khí lạnh, cứng rắn lại đau ra nước mắt.
shenqingTôi có thể tự đi!
Cô một chân nhảy vài bước, vừa mới nhảy ra cửa liền thiếu chút nữa ngã sấp xuống, phía sau một đám nam sinh vừa lo lắng lại không dám tiến lên đỡ cô bộ dáng rất là buồn cười, cứ như vậy một đường lo lắng bị sợ hãi theo tới góc rẽ, Thẩm Thanh vừa mới xoay qua liền một đầu nhào vào trong ngực ấm áp.
lingchaoHạo ca, sao anh lại ở đây?
Hoàng Minh Hạo thấy có người đột nhiên yêu thương nhung nhớ mình, vừa mới chuẩn bị ném người ra ngoài, tập trung nhìn lại thì ra là Thẩm Thanh, khiến hắn có chút kinh ngạc.
huangminghaoThanh Thanh, chân ngươi bị sao vậy?
Ánh mắt anh quét về phía nam sinh phía sau, hiện lên một tia tàn nhẫn.
lingchaoĐừng hiểu lầm, chúng tôi không làm gì cả.
xiaodiLà chính cô ấy ngã, nếu Hạo ca biết cô ấy, chúng ta rút lui trước.
huangminghaoĐể cho các ngươi đi sao?
Hoàng Minh Hạo thản nhiên nhìn bọn họ một cái, ánh mắt lại chuyển về trên người Thẩm Thanh.
huangminghaoNgươi cứ việc nói, ta ở đây.
shenqingTôi nói tôi đã tự làm mình vấp ngã, anh tin không?
huangminghaoÂn, Thanh Thanh nói ta đều tin.
Giọng nói của Hoàng Minh Hạo rất nhẹ nhàng, nhận lấy túi xách trên người Thẩm Thanh đeo lên người mình, lại ôm ngang cô, từ cửa sau ra khỏi trường học.
xiaodiLão đại, xem ra lời đồn đều là thật.
xiaodiHạo ca này có phải bị cái gì nhập thể hay không, quá ôn nhu đi.
-