NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Hai chữ này nàng kiên trì nói ra.
  • Cả đời mình đều tịch thu qua lễ vật quý giá như vậy, tràn ngập hơi thở nhà giàu mới nổi.
  • Chỉ những thứ này xách một cái ra giá cũng không rẻ.
  • Huống chi...... bây giờ còn là một đống bày ở trước mặt mình.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Thích thì cầm đi!
  • Nói xong liền nhét một đống trang sức vào tay Hứa Lam.
  • Hứa Lam bị nhét một tay "tiền" vẫn như cũ vẻ mặt mơ hồ.
  • Đây thật đúng là thu hoạch ngoài ý muốn a......
  • Mấy người bọn họ vui mừng vì Hoàng Minh Hạo lại như bị sét đánh.
  • Giống như bị phản bội.
  • huangminghao
    huangminghao
    ……
  • Vốn hắn còn nghĩ còn có Phạm thừa thừa ở bên cạnh mình, nào biết hắn lại lén lút giấu mình làm những chuyện này!!!
  • Chỉ có chính mình! Giống như vẫn chưa từng vì tiểu nữ tính làm qua chuyện gì!!
  • Lòng hiếu thắng trong xương cốt hắn bị kích thích.
  • Ngàn vạn lần đừng để hắn bắt được chuyện có thể làm vì tiểu nữ tính, bằng không mình tuyệt đối sẽ không cho mấy nam nhân đáng ghét này cơ hội!
  • Đến lúc đó lĩnh thưởng liền để cho mình một người lĩnh!!! Làm cho bọn họ ghen tị đi!
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Nếu anh thích chúng tôi thì làm lại.
  • Chu Chính Đình kéo Hứa Lam vào trong lòng mình cầm lấy một sợi tóc của cô chơi đùa.
  • Gió nhẹ thổi qua anh thậm chí còn có thể ngửi được mùi thơm trên người cô.
  • Nhàn nhạt lại làm cho người ta nhịn không được nghiện.
  • xulan
    xulan
    Đừng, đừng, đừng......
  • Vừa nghe Chu Chính Đình nói còn muốn làm Hứa Lam vội vàng khoát tay áo, mình cũng không phải có ba đầu sáu tay, chỉ một đống này mình có thể đeo đã lâu.
  • Còn làm...... Đây là muốn cho mình đeo một lần liền ném một cái đi......
  • xulan
    xulan
    Đừng làm nữa, bảo thạch giữ lại đi, vạn nhất sau này hữu dụng thì làm sao bây giờ.
  • xulan
    xulan
    Đừng làm thế nữa.
  • Nghe giọng nói của nàng tựa hồ là thật sự không muốn để cho bọn họ tiếp tục làm nữa.
  • Mấy người gật đầu.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Được...... vậy thì không làm nữa.
  • youchangjing
    youchangjing
    Vậy những thứ này giao cho ngươi bảo quản đi.
  • Vưu Trường Tĩnh nói xong liền ngồi xổm xuống, hai tay đào lỗ trên mặt đất, giống như đang tìm thứ gì đó.
  • Cũng không lâu lắm Vưu Trường Tĩnh liền từ trong đất xách lên một túi da thú.
  • Thoạt nhìn còn rất nặng bộ dáng, hắn đem túi đặt trên mặt đất, cởi ra buộc chặt miệng túi dây thừng.
  • Thứ bên trong rốt cục hiện ra trước mắt mọi người.
  • Vẫn là một túi đá quý lớn......
  • Và... vàng tỏa ra ánh sáng vàng.
  • huangminghao
    huangminghao
    Cái này...... Cái gì?
  • Hoàng Minh Hạo lấy từ trong túi ra một khối vàng, tỉ mỉ quan sát.
  • Cái này...... Hoàng Bất Lăng Đăng còn có chút nặng là cái gì......
  • Là mình kiến thức nông cạn sao, chưa từng thấy qua......
  • Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc lại mê mang của Hoàng Minh Hạo, Vưu Trường Tĩnh ngượng ngùng gãi gãi gáy mình, mím môi.
  • Mặc dù đang trả lời Hoàng Minh Hạo, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Hứa Lam.
  • Không vì cái gì, chủ yếu là sợ vợ mình ghét bỏ thứ kia.
  • youchangjing
    youchangjing
    Liền...... Ta thấy hắn sáng lấp lánh rất đẹp mắt......
  • Đây coi như là bệnh chung của Long tộc, bọn họ đối với những thứ lấp lánh kia đều không có bất kỳ sức đề kháng nào, nhìn thấy luôn muốn chiếm làm của riêng.
  • Nhìn thấy vàng kia Hứa Lam con mắt cũng sáng lên, cầm lấy trong túi đựng một cái nhỏ nhất vàng dùng hàm răng của mình cắn cắn.
  • Nàng không biết cắn cái này có hàm nghĩa gì nhưng dù sao đại não của mình kêu mình cắn, vậy chính mình cũng liền đi theo làm thôi.
  • youchangjing
    youchangjing
    Này! Bẩn thỉu!
  • Bộ dáng nàng không quan tâm cầm lấy một viên vàng liền cắn là thật, mọi người bị dọa.
  • ——————————————
  • Ôi, anh yêu em yêu......
14
Vàng