Lâm Ngạn Tuấn cũng cảm thấy tiểu quỷ thật sự đã xảy ra chuyện.
Còn nhỏ giọng nhắc nhở Hoàng Minh Hạo không nên nhắc tới anh trước mặt Hứa Lam.
Chính là sợ nàng thương tâm.
Nghĩ đến tiểu quỷ... Hoàng Minh Hạo cảm thấy có chút tiếc nuối.
Thật vất vả ở chung hòa hợp lại là loại kết quả này.
Hứa Lam nhìn Thái Từ Khôn đứng ở xa xa, suy nghĩ trong lòng vô cùng phức tạp.
Chính là... Kỳ thật chính mình cũng không có đem tiểu quỷ gặp chuyện không may trách ở trên người hắn.
Chân chính làm cho cô cảm thấy do dự là mình bị Thái Từ Khôn bắt đi.
Nói chung là bắt cóc.
Cho nên mình phải dùng cảm xúc gì để đối mặt với hắn?
Hận?
Khó làm nha......
Vậy...... phơi trước? Tha thứ cho nàng thật sự không tìm được phương thức xử lý tốt hơn.
xulanSao các anh tìm được ở đây?
Cô còn rất tò mò, sao lại đột nhiên xuất hiện chứ.
fanchengchengThái Từ Khôn giúp chúng tôi, cho nên chúng tôi mới có thể tìm được anh nhanh như vậy.
Nghe vậy Hứa Lam theo bản năng ngẩng đầu nhìn Thái Từ Khôn đứng ở phương xa.
Tầm mắt hai người nhìn nhau trên không trung, ngay sau đó Hứa Lam lập tức dời mắt đi, ngữ khí không hề gợn sóng nói một câu.
Chỉ một câu thôi......
Hắn chỉ cảm thấy trái tim mình sắp bị tổn thương thành mảnh thủy tinh.
Tiểu nữ tính không khỏi quá tuyệt tình, tốt xấu gì...... Thêm một chữ cũng được.
Chỉ có một người như vậy...... Là muốn thể hiện sự lạnh lùng của cô sau đó để cho mình thương tâm sao?
Nàng cũng không nhìn thấy bộ dáng này của mình......
Cũng là bộ dáng hiện tại của Thái Từ Khôn ít nhiều có chút lôi thôi lếch thếch, đều là bởi vì quan tâm Hứa Lam mới như vậy.
Quan tâm lâu như vậy phải đến một người không hề có tình cảm nha......
Cái này......
Thái Từ Khôn lén vuốt ve dưới đáy lòng so sánh thái độ của cô đối với mình và mấy người giống đực kia, càng nghĩ càng lạnh lòng.
Nhưng hắn lại không dám rời đi, chỉ có thể tức giận ngồi xuống đưa lưng về phía bọn họ.
Không đi xem cảnh tượng làm cho mình thương tâm kia.
Cúi đầu thỉnh thoảng níu lấy cỏ dưới đất, thoạt nhìn rất đáng thương.
Đoàn người Hứa Lam cùng Chu Chính Đình rốt cục gặp mặt, mà Tiểu Quỷ bên này cũng đã bay được một nửa lộ trình.
——————————————
xiaoguiCảm giác này không tệ...
Từ sau khi mình mọc ra đôi cánh này, đây là lần đầu tiên mình bay cao như vậy.
Nhìn cảnh tượng dưới lòng đất tiểu quỷ sảng khoái một nhóm.
Nguyên bản hắn thật đúng là cho rằng Độc Giác Thú cũng chỉ là trên đầu mọc sừng chéo mà thôi, cũng không nghĩ tới nguyên lai còn có cánh.
Nói như vậy... mình có thể dẫn tiểu nữ tính đi ngắm cảnh đẹp của bộ lạc này.
Hơn nữa tiểu giống cái nhất định sẽ đặc biệt thích thú hình của mình, dù sao ngay cả mình cũng cảm thấy thú hình của mình quá xinh đẹp.
Lúc ấy ở chỗ Vưu Trường Tĩnh, tiểu quỷ đang trong trạng thái hôn mê, mình cũng không cảm ứng được Hứa Lam đang ở đâu.
Chỉ có thể để cho Kỷ Dương ở phía trước cho mình dẫn đường, cũng không biết là bởi vì hắn lớn tuổi hay là thế nào, bay cũng chậm.
Tiểu quỷ cũng đã thúc giục hắn nhiều lần tốc độ như trước.
jiyangSắp rồi... anh đừng vội.
Vội vàng đầu thai sao......
xiaoguiKhông phải vợ anh, đương nhiên anh không vội rồi.
Cũng không biết tiểu giống cái lúc ấy nhìn thấy mình bị thương có bị dọa hay không.
Vừa nghĩ tới nàng tiểu quỷ liền hận không thể cho Kỷ Dương thêm một đôi cánh, để cho hắn bay nhanh một chút.
Nếu như có thể, mình cõng hắn bay cũng được, bất quá hắn cự tuyệt.
Còn nói bản thân hắn có cánh không cần người khác cõng.