NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Xà thú thì như thế nào, chung quy vẫn là thú trẻ tuổi ngây thơ không ra dáng, không chống lại được yêu cầu của Hứa Lam, Chu Chính Đình đỏ mặt ngồi cách đống lửa xa một chút.
  • Hứa Lam ngồi ở bên đống lửa nướng thịt hỏa diễm đem mặt của nàng chiếu đỏ bừng, Chu Chính Đình nhìn Hứa Lam trong lòng mềm mại tê dại, phảng phất bị cái gì lấp đầy.
  • Chu Chính Đình sờ sờ trái tim nhỏ không ngừng đập của mình, ý nghĩ trong lòng càng thêm kiên định.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    (Không ai có thể cướp bạn khỏi tôi.)
  • xulan
    xulan
    Được rồi!
  • Hứa Lam đem thịt nướng xong đưa cho Chu Chính Đình, lúc đưa cho hắn còn cẩn thận thổi nguội thịt một chút.
  • Chu Chính Đình nhận lấy thịt nướng cắn một miếng, thịt nướng nóng hổi trong nháy mắt liền làm cho hắn bỏng đến mức Chu Chính Đình cau mặt ăn thịt nướng.
  • Thấy vẻ mặt Chu Chính Đình Hứa Lam còn tưởng rằng anh ghét bỏ thịt nướng của mình khó ăn, hỏi một câu.
  • xulan
    xulan
    Là tôi nướng không ngon sao?
  • Chu Chính Đình lắc đầu, coi như là bị bỏng nhưng là mỹ vị thịt nướng hắn là nếm được, cau mặt nói với Hứa Lam.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Không phải, thịt rất ngon, tôi bị bỏng rồi.
  • xulan
    xulan
    Phù xuy
  • Hứa Lam bị vẻ mặt Chu Chính Đình chọc cho buồn cười, cười nhìn Chu Chính Đình nói.
  • xulan
    xulan
    Ngươi đừng nóng nảy ta từ từ nướng, ngươi từ từ ăn.
  • Hứa Lam nướng vài xâu cuối cùng vẫn là Chu Chính Đình lo lắng tiểu nữ tính có thể quá vất vả hay không.
  • Ngăn cô lại không cho cô tiếp tục nướng, nguyên bản anh để cô nướng thịt cũng chỉ là ăn dấm chua của Lâm Ngạn Tuấn mà thôi, lo lắng cô quá vất vả cũng sẽ không cho cô nướng.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Được rồi, không cần nữa, vất vả cho ngươi rồi.
  • Đối với việc này Hứa Lam mơ hồ, nướng thịt mà thôi, vất vả chỗ nào?
  • xulan
    xulan
    Nướng thịt thôi, tôi có thể.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Không cần đâu.
  • Chu Chính Đình kiên trì không cho nàng nướng, Hứa Lam không lay chuyển được Chu Chính Đình cũng liền ngừng tay.
  • Lo lắng mình ăn cơm dọa Hứa Lam.
  • Chu Chính Đình liền đem con mồi còn lại kéo tới địa phương cách huyệt động xa một chút, lập tức biến trở về hình thú một ngụm liền đem con mồi kia ăn sạch sẽ, tiêu hóa xong mới trở về huyệt động trên đường trở về huyệt động còn hái vài loại quả dại.
  • Trở lại hang động, Chu Chính Đình liền đưa quả dại vừa hái cho Hứa Lam.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Ta thấy rất nhiều con cái đều ăn loại quả dại này ngươi ăn xem.
  • Hứa Lam nhìn quả táo trong tay Chu Chính Đình, nhận lấy nó nuốt nước miếng răng rắc cắn xuống.
  • Hứa Lam hạnh phúc nheo mắt lại, táo ở đây ngon hơn hiện đại không chỉ gấp 10 lần.
  • Chua ngọt ngon miệng tươi mới nhiều nước.
  • Chu Chính Đình nhìn Hứa Lam ăn vui vẻ, trong lòng cũng vui vẻ, vẻ mặt cưng chiều nhìn Hứa Lam ăn hết táo.
  • Hứa Lam sau khi ăn xong còn dùng đầu lưỡi liếm liếm nước còn lưu lại trên khóe miệng cảm thán.
  • xulan
    xulan
    Ăn ngon nhé.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Nếu em thích anh ngày mai có thể hái lại cho em.
  • Hứa Lam ngẩn người, cô có tài đức gì mà có thể để cho loại đàn ông này hái trái cây cho mình ăn.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Đúng rồi.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Bạn có thích ngắm cảnh đêm không?
  • Lời nói của Chu Chính Đình nhắc nhở Hứa Lam, Hứa Lam nhìn sắc trời bên ngoài.
  • xulan
    xulan
    Trời tối rồi.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Có muốn đi xem cảnh đêm hay không.
  • Chu Chính Đình lại một lần nữa đề nghị, Hứa Lam thuận thế đồng ý.
  • Cô cũng rất tò mò cảnh đêm của thế giới này sẽ như thế nào.
  • Được Hứa Lam đồng ý, Chu Chính Đình nhanh chóng biến thành một con cự mãng nhắc nhở.
  • Hứa Lam nhìn tiểu ca ca trước mặt đột nhiên biến thành một con rắn lớn bị dọa nhảy dựng, cũng chỉ trong nháy mắt.
  • Xuyên qua thời gian ngắn nàng gặp phải sự tình đã đem nàng nguyên bản thế giới quan trùng kích không còn lại bao nhiêu, đối với trống rỗng xuất hiện này cự mãng, nàng tiếp thu trình độ vẫn là rất cao.
  • Chu Chính Đình dùng đuôi cuốn Hứa Lam lại, đặt cô lên lưng mình.
  • Im lặng thêm một chương nữa
14
Tôi có thể