NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • xulan
    xulan
    A...... Cái này a.
  • Cô hơi suy nghĩ một chút rồi bắt đầu rủ rỉ nói.
  • Từ chính mình như thế nào đến cái bộ lạc này, rồi đến tiểu quỷ không gặp, rồi đến cùng Chu Chính Đình bọn họ gặp lại, cho tới bây giờ.
  • Tất cả những chuyện này nàng đều nói rõ ràng với bọn họ, chỉ là... đoạn chuyện xấu hổ về thân thích kia cũng không nói.
  • xulan
    xulan
    Thế đấy!
  • Sau khi nói xong chính cô cũng thở phào nhẹ nhõm, nói một đoạn thật dài miệng cô đều khát muốn chết.
  • xulan
    xulan
    Còn các cậu thì sao?
  • Nói thật nàng còn rất tò mò tiểu quỷ là như thế nào đột nhiên liền xuất hiện, bọn họ lại là như thế nào tìm được nơi này tới.
  • Còn có hai tay tiểu quỷ lúc ấy, những vết thương thật nhỏ cùng bùn đất móng tay.
  • xulan
    xulan
    Để tôi xem tay anh!
  • Vương Tử Dị vừa định rút tay về, đã bị Hứa Lam giữ chặt.
  • Qua lâu như vậy kỳ thật cũng nhìn không ra có vấn đề gì, nhưng Hứa Lam hết lần này tới lần khác dựa vào ánh mắt thị lực tối đa của cô tìm được chút chỗ không thích hợp.
  • Ví dụ như những vết sẹo nhỏ màu trắng trên tay anh, ví dụ như cái kén dày trên tay anh, cô nhớ trước đây cái kén trên tay anh không dày như vậy.
  • Hiện tại cũng là một tầng thật dày, không phải khỏe mạnh huyết nhục màu da, mà là hơi hơi phiếm vàng.
  • Hứa Lam bắt đầu bấm nút.
  • Vương Tử Dị không hề phản ứng, nơi nàng cài là những cái kén dày kết lại, thông tục hơn nữa mà nói chính là da chết, mình một chút cảm giác cũng không có.
  • wangziyi
    wangziyi
    Không có gì, không cần nhìn.
  • Vương Tử Dị muốn rút tay về, nhưng Hứa Lam không cho.
  • Hoàng Minh Hạo và Lâm Ngạn Tuấn đã sớm yên lặng đưa tay từ trên bàn ra sau lưng mình.
  • Hoàng Minh Hạo thậm chí ở sau lưng len lén cài kén của mình lên, muốn cho tiểu nữ tính biết bọn họ làm những chuyện kia, bảo đảm không chừng tự trách nhiều, tuy rằng bình thường mình thích tìm tiểu nữ tính làm nũng, nhưng loại này thì không cần.
  • Cái gì mà đáng yêu, cái gì mà đáng yêu, hắn đắn đo rất chuẩn.
  • xulan
    xulan
    Các ngươi nói đi.
  • Hứa Lam vừa nói ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào tay Vương Tử Dị.
  • linyanjun
    linyanjun
    Không có gì.
  • Không có gì bốn chữ này nàng có thể tin tưởng sao? Đáp án khẳng định là không thể.
  • Với bàn tay kia của bọn họ, con mắt phủ kín tơ máu kia, mình muốn tin chẳng phải là quá mức ngây thơ chút ít.
  • xulan
    xulan
    Tôi nói nghiêm túc, làm sao các người biết tôi bị Thái Từ Khôn bắt?
  • xulan
    xulan
    Làm sao từ thời gian ngắn như vậy từ địa phương xa như vậy chạy tới Địa Ngục Thành.
  • xulan
    xulan
    Đừng nói dối tôi, được chứ?
  • Giờ phút này, nàng đã buông tay Vương Tử Dị ra, ánh mắt dừng ở trên mặt Hoàng Minh Hạo.
  • Sau đó lại đối diện với tầm mắt của hắn.
  • Vương Tử Dị và Lâm Ngạn Tuấn hai người này có thể không giải quyết được, Hoàng Minh Hạo thì không giống, hắn nhìn da mặt mỏng một chút, dễ làm một chút.
  • Quả nhiên bị cô nhìn Hoàng Minh Hạo như vậy thì có chút không chịu nổi, nhưng miệng vẫn ngậm thật chặt, nhưng một vệt đỏ ửng kia lại từ đỏ mặt đến cổ.
  • huangminghao
    huangminghao
    (Nói hay không nói?)
  • Hắn cách không cùng Lâm Ngạn Tuấn nhìn nhau, ánh mắt không ngừng trao đổi trên không trung.
  • Lâm Ngạn Tuấn cũng rối rắm a...... Không nói tiểu nữ tính sẽ không từ bỏ cam hưu, có thể nói hắn cũng sợ tiểu nữ tính sẽ tự trách a......
  • Nếu như cái khác biết nhất định là sẽ cảm thấy bọn họ làm những thứ kia là đương nhiên, nhưng Hứa Lam không phải a.
  • Có đôi khi Lâm Ngạn Tuấn cũng nhịn không được cảm thấy nếu Hứa Lam giống như những người giống cái kia thì tốt rồi, sẽ không vì bọn họ bị thương mà cảm thấy khổ sở hoặc là tự trách.
  • Nhưng đây cũng là chỗ cô không giống người thường đi, cô là giống cái đẹp nhất mà mình từng thấy, lại ôn nhu nhất biết suy nghĩ cho người khác.
14
Nhìn tay anh đi.