NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Lâm Ngạn Tuấn gật gật đầu ngoan ngoãn biến thành thú hình nằm trên mặt đất, đầu của mình hướng về phía giường Hứa Lam.
  • Phạm thừa thừa Hoàng Minh Hạo vương tử dị cùng Lâm Ngạn Tuấn cứ như vậy nằm trên mặt đất, chỉ có Chu Chính Đình đem mình co thành một con rắn nhỏ, sau đó xếp thành một đoàn đợi ở đầu giường Hứa Lam.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Dù sao tôi cũng nhỏ bé.
  • Bộ dáng chơi xấu của Chu Chính Đình khiến bốn người tức giận nhưng không có biện pháp, bọn họ chính là không thể giống như người ta trở nên nho nhỏ.
  • Một đêm nhìn như bình tĩnh nhưng sóng ngầm mãnh liệt cứ như vậy trôi qua.
  • Dưới sự đồng ý của Hứa Lam, Vương Tử Dị tự động biến thành một thành viên trong gia đình này.
  • Hứa Lam sau khi tỉnh lại biết được tin tức có chút bất đắc dĩ, xong đời giống như hậu cung của mình lại muốn thêm một thành viên.
  • Kỳ thật hiện tại cô đối với chuyện sau này mình sắp có nhiều chồng hình như đã không phải là rất mâu thuẫn, thậm chí còn có thể thản nhiên tiếp nhận.
  • Chỉ là thỉnh thoảng ở chung với Vương Tử Dị có chút xấu hổ, dù sao cũng không quen.
  • Nửa tháng trôi qua trong nháy mắt.
  • Khoảng cách mùa đông tới hẳn là còn có thời gian một tháng.
  • Nhưng tối hôm nay Hứa Lam lại cảm nhận được hàn ý, ngay cả Lâm Ngạn Tuấn bọn họ cũng bị lạnh tỉnh, về phần Chu Chính Đình thú hình là một con rắn cho nên cũng sẽ không rất sợ hãi rét lạnh, chỉ là - - mùa đông tới vậy đại biểu hắn muốn ngủ đông.
  • Ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào phòng bọn họ - -
  • xulan
    xulan
    Tê, lạnh quá.
  • Cánh tay trần trụi của Hứa Lam đã sớm nổi da gà.
  • Lâm Ngạn Tuấn cũng nhận ra.
  • Mùa đông hẳn là một tháng sau mới có thể tiến đến, nhưng là thời tiết hiện tại vậy mà hạ đến lợi hại như thế, điều này làm cho hắn nghĩ tới lúc trước tộc y nói.
  • linyanjun
    linyanjun
    Lạnh không?
  • Lâm Ngạn Tuấn nhìn Hứa Lam ngồi ở trên giường vẫn xoa xoa cánh tay mình.
  • Hứa Lam gật gật đầu, hàm răng của mình đã không nhịn được bắt đầu run lên.
  • Lâm Ngạn Tuấn trực tiếp nhảy lên giường cô nằm xuống bên cạnh cô.
  • linyanjun
    linyanjun
    Ôm em đi, như vậy sẽ không lạnh.
  • Hứa Lam trực tiếp tiến tới ôm lấy anh, hiện tại cô không quan tâm nam nữ khác biệt gì đâu...... Cô lạnh muốn chết, bất chấp xấu hổ.
  • Cảm giác ấm áp làm cho Hứa Lam thoải mái hừ một tiếng, sau đó liền lâm vào mộng đẹp.
  • Chỉ là Lâm Ngạn Tuấn làm sao cũng ngủ không được, lý do rất đơn giản Hứa Lam ngủ thật sự là không thành thật.
  • Lúc thì nơi này nhúc nhích lúc thì nơi kia nhúc nhích, thỉnh thoảng còn lấy đầu cọ cọ Lâm Ngạn Tuấn.
  • Lâm Ngạn Tuấn ôn hương nhuyễn ngọc tại hoài một đêm này hắn trải qua rất dày vò.
  • Ngày hôm sau Hứa Lam rời giường thì phát hiện bên ngoài lại nổi lên tuyết, tuyết rơi không nhiều lắm một tầng mỏng manh nhào trên mặt đất.
  • Hàn ý không ngừng chui vào trong da Hứa Lam, Lâm Ngạn Tuấn sợ cô lạnh lùng vẫn không rời khỏi cô, tận lực bọc kín cô một chút.
  • Thấy nàng tỉnh lại vội vàng đưa cho nàng một bộ quần áo dày bằng da thú.
  • linyanjun
    linyanjun
    Nhanh lên.
  • Nhiệt độ bọc da thú mới tăng trở lại từng chút một.
  • xulan
    xulan
    Thời tiết này cũng trở nên quá nhanh đi.
  • Hứa Lam nhìn ra phía ngoài, bộ lạc vốn nên náo nhiệt lúc này lại không có một bóng người, tất cả giống cái đều trốn ở nhà mà giống đực cũng bị tuyết bất thình lình này làm cho đành phải đi săn.
  • Nếu không đợi tuyết lớn, muốn bắt được con mồi sẽ rất khó khăn.
  • Bất quá Hứa Lam bọn họ là không hoảng hốt, bọn họ đã sớm bắt đầu dự trữ thức ăn qua mùa đông, hơn nữa một bộ phận đặt ở không gian của Phạm Thừa Thừa một bộ phận đặt ở trong nhẫn trữ vật của mình cũng sẽ không biến chất.
  • xulan
    xulan
    May mà thức ăn đủ.
  • May mắn hệ thống có trước nói với mình, Hứa Lam càng nghĩ càng muốn cho hệ thống đến cái thật to moah moah moah.
14
Mùa đông đến sớm