Tiểu quỷ nhìn củ sen tinh nằm trong lòng bàn tay mình ánh mắt có chút không nỡ, đây chính là mình mất thật nhiều khí lực mới lấy được.
Vốn là muốn đem hắn cho là chính mình tiêu khiển đồ chơi nhỏ, nhưng là... Hiện tại chỉ có thể cho Hứa Lam.
Hứa Lam vươn tay dùng ngón cái và ngón trỏ nhéo đứa bé kia.
Ừm...... trắng trẻo mập mạp cùng cái tên củ sen tinh này rất phù hợp.
Nàng nhịn không được vươn ngón trỏ của mình ra gãi gãi bụng nhỏ của hắn, nghĩ hắn nếu là hình người hẳn là nghe hiểu được tiếng người mới đúng.
Tiểu quỷ nhìn hai người tương tác đột nhiên cảm thấy trên người Hứa Lam tựa hồ liền tràn đầy...... quang huy mẫu tính?
Nhịn không được mở miệng.
xiaoguiHắn chỉ mở chút linh trí còn không biết nói chuyện.
Hiện tại chỉ số thông minh của củ sen tinh cũng giống như loại tiểu thí hài mấy tháng kia.
Hứa Lam đánh giá củ sen tinh trong tay có chút yêu thích không buông tay.
xiaoguiChúng ta sẽ sớm gặp nhau trong thực tế.
Tiểu Quỷ nói xong thân ảnh của mình chậm rãi nhạt đi...... Thẳng đến sau đó hoàn toàn biến mất không thấy.
Khi tiểu quỷ hoàn toàn biến mất, Hứa Lam cũng tỉnh, nhìn sắc trời bên ngoài, mặt trời vừa lộ ra gật đầu.
Hứa Lam nhìn trái nhìn phải nhưng cái gì cũng không thấy.
Chẳng lẽ? Đây chỉ là một giấc mộng của mình mà thôi?
Hứa Lam có chút tiếc nuối, bởi vì tiểu tử kia rất đáng yêu.
Lúc này trên đỉnh đầu cô truyền đến một trận âm thanh.
lianoujing(baibai)A đô......
Nàng vội vàng vươn tay sờ lên đỉnh đầu, quả nhiên sờ được một tiểu tử cứ như vậy mù quáng ở trên người hắn kẽo kẹt hai cái.
Tiếng cười tinh tế ôn nhu vang lên, sau đó lại là một trận tiếng hắt xì.
lianoujing(baibai)A Khâu!
Hứa Lam xách nó từ trên đỉnh đầu mình xuống.
xulanKhông mặc quần áo a.
Hứa Lam đem bộ quần áo mình vừa mặc tới xé nhỏ một chút, tạm thời bao lấy cậu trước để cậu không bị cảm lạnh.
Chính là ở giúp hắn bọc quần áo thời điểm phát hiện nó...... Không có giới tính phía dưới trơn bóng một mảnh cái gì cũng không có.
xulanGọi anh là gì? Cũng không thể cứ gọi ngươi là củ sen tinh được.
Hứa Lam vừa kẽo kẹt nó vừa tự hỏi nên đặt tên gì cho cậu.
xulanLiên Liên? Củ sen? Tinh tinh? Tiểu Liên? Củ sen? Mễ Thanh?
xulan... Gọi là Bạch Bạch đi.
Không công cố gắng há miệng muốn học chữ trắng vừa rồi Hứa Lam nói há miệng nửa ngày cũng chỉ nói ra chữ Ai.
Điều này làm Hứa Lam buồn cười, củ sen tinh này cũng quá đáng yêu đi.
Thời điểm Hứa Lam và Bạch Công tán gẫu cơ bản đã sáng choang.
Hứa Lam lắc lắc Phạm Thừa Thừa đang ngủ say bên cạnh, gọi cậu rời giường.
Phạm Thừa Thừa xoay người ôm Hứa Lam vào trong ngực mình.
fanchengchengNgủ tiếp đi.
Đối với hành vi động một chút là bị ôm này Hứa Lam đã thành thói quen, vẻ mặt bình tĩnh kéo cánh tay Phạm Thừa Thừa ra ngồi dậy.
xulanAnh không dậy nổi thì tôi dậy trước.
Hứa Lam rón rén xuống giường, mở cửa.
xulanĐưa con đi chơi với tuyết.
Hứa Lam cũng không có đi rất xa chính là ở cửa nhà mình chỗ ngồi xổm xuống, sau đó đem Bạch Công thả tới trên mặt tuyết, chiếu bộ dáng của hắn cho hắn nặn một người tuyết nho nhỏ.
Bạch Bạch vẻ mặt tò mò ôm lấy đám người tuyết kia kết quả chính là bị đông lạnh quá mức.
xulanHa ha ha ha ha ha ha