Chu Chính Đình lập tức mất bình tĩnh, đôi mày nhíu chặt.
zhuzhengtingHứa Lam gặp nguy hiểm.
................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Một tiếng hổ gầm vang vọng núi rừng, kinh động rất nhiều chim chóc đang nghỉ ngơi.
huangminghaoHắn đuổi theo kìa!
Hoàng Minh Hạo vừa định chạy trốn, nhưng nhìn Hứa Lam hôn mê bất tỉnh......
Độc của con nhện kia hắn giải không được, vạn nhất tên Phạm Thừa Thừa kia có thể giải thì sao.
Nghĩ vậy Hoàng Minh Hạo cũng không chạy nữa, đáp lại Phạm Thừa Thừa.
fanchengcheng??? Hoàng Minh Hạo lại làm cái gì thiêu thân?
Hoàng Minh Hạo chủ động đáp lại Phạm Thừa Thừa khiến hắn hoảng sợ.
Đừng nhìn Hoàng Minh Hạo tuổi còn nhỏ nhưng đầy bụng xấu xa.
Chính mình cũng kêu vài tiếng, Phạm Thừa Thừa sao còn chưa tới đây!! Tên này sao lại lề mề như vậy!
Chính mình cũng chủ động bại lộ vị trí được không!
Bình thường đuổi theo mình lưu loát như vậy, hiện tại cần hắn ngược lại lề mề.
Sắc mặt Hứa Lam càng ngày càng khó coi, nhưng Phạm Thừa Thừa thật lâu không tới, quả thực sắp chết Hoàng Minh Hạo rồi.
huangminghaoPhạm Thừa Thừa, cậu lại đây!!!
Hoàng Minh Hạo cũng mặc kệ, hóa thành hình người, hắng giọng hô.
Tiếng kêu này khiến nhiều chim chóc bay đi.
Nhưng Phạm Thừa Thừa cũng nghe thấy.
fanchengchengTên này bị làm sao vậy?
fanchengchengQuên đi qua xem một chút đi, dù sao hắn cũng không nhất định đánh thắng được ta.
Khi Phạm Thừa Thừa chạy tới liền thấy Hoàng Minh Hạo vây quanh một thứ gì đó, đi vào một chút mới phát hiện là giống cái.
fanchengchengTình huống gì?
Mặt Hứa Lam bây giờ đã gần màu tím, Phạm Thừa Thừa căn bản không nhìn ra dung mạo ban đầu của cô.
huangminghaoNàng trúng ma diện chu độc, có biện pháp gì có thể cứu nàng.
Lúc này Hoàng Minh Hạo gấp đến độ một nhóm, thật vất vả mới gặp được một nữ tính đẹp như vậy, cũng không thể dễ dàng để cho nàng chết như vậy.
Phạm Thừa Thừa có chút nghi hoặc người này từ khi nào trở nên nhiệt tình như vậy, hắn còn nhớ rõ cho dù có giống cái ngã sấp xuống trước mặt hắn hắn cũng sẽ không đi đỡ.
Nghi hoặc thì nghi hoặc Phạm Thừa Thừa vẫn mở miệng.
fanchengchengViên tinh thạch ngươi lén lấy cho ta có thể cứu nàng.
Hoàng Minh Hạo lấy viên tinh thạch trong suốt ra quơ quơ trước mắt Phạm Thừa Thừa.
huangminghaoLàm thế nào hòn đá này có thể cứu cô ấy?
fanchengcheng... Có phải mắt anh có vấn đề không...
Chất lỏng bên trong viên tinh thạch kia hắn không nhìn thấy sao??? Hắn làm sao sống đến bây giờ???
Phạm Thừa Thừa đi tới bên cạnh Hứa Lam, một tay véo má cô khiến cô há miệng, tay kia vươn về phía sau nói với Hoàng Minh Hạo.
fanchengchengĐưa tôi viên đá đó.
Hoàng Minh Hạo đưa viên đá cho Phạm Thừa Thừa.
Phạm Thừa Thừa sau khi nhận lấy tảng đá liền dễ dàng bóp nát từng giọt chất lỏng trong suốt chảy vào trong miệng Hứa Lam.
Cho ăn xong Phạm Thừa Thừa đứng lên vỗ vỗ mảnh tinh thạch trên tay nói.
huangminghaoChỉ vậy thôi sao?
Dễ dàng như vậy sao???
Hoàng Minh Hạo vẻ mặt hồ nghi nhìn Phạm Thừa Thừa.
fanchengcheng... Nếu không ngươi muốn thế nào? Đây chính là linh tuyền thủy của Độc Giác Thú tộc.
Phạm Thừa Thừa quả thực muốn một gậy chùy đập chết tiểu hài tử Hoàng Minh Hạo này, linh tuyền thủy của Độc Giác Thú vô cùng trân quý, trên tay mình cũng chỉ còn lại mấy viên, nào biết nhất thời không chú ý lại để cho Hoàng Minh Hạo trộm đi một viên.
huangminghaoTôi thấy nó rất đẹp......
Hoàng Minh Hạo cũng mê mang hắn nào biết viên tinh thạch này trân quý như vậy, nếu hắn biết hắn cũng sẽ không đi trộm được không.
Mỗi ngày đều muốn mở một cái hố mới, một cái cũng không viết bìa, ngược lại làm xong rồi. 🌚🌚
Bìa sách tôi làm mù 🌚🌚
Tại sao lại đánh dấu nước: Bởi vì bản đồ bị đánh cắp, tôi sợ.