NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Ngươi chính là gian lận!
  • Hoàng Minh Hạo thẹn quá hóa giận vung nắm đấm đứng dậy định đánh Phạm Thừa Thừa.
  • Lúc này lại có người gõ cửa nhà nàng.
  • Khấu khấu khấu khấu - -
  • Nắm đấm của Hoàng Minh Hạo cứ như vậy dừng lại giữa không trung, hai người vô cùng ăn ý quay đầu về phía cửa.
  • Lâm Ngạn Tuấn không nói một lời đi tới mở cửa, ngoài cửa đang đứng vẻ mặt nịnh nọt Gia Nhĩ.
  • linyanjun
    linyanjun
    Để làm gì?
  • Nhìn thấy Gia Nhĩ trong nháy mắt hắn liền đem lông mày nhíu thật chặt, hiển nhiên thập phần không muốn nhìn thấy hắn.
  • jiaer
    jiaer
    Hắc hắc...... Cái này.
  • Hắn cố gắng đem tư thái của mình hạ thấp ở trong lòng khuyên bảo mình là tới cầu hòa được hiền hòa một chút.
  • linyanjun
    linyanjun
    Có chuyện gì?
  • Vẻ mặt này của Gia Nhĩ thật sự là muốn đánh, hiện tại nắm đấm của mình cũng có chút rục rịch.
  • jiaer
    jiaer
    Có gì đó.
  • Hắn đem hạt giống gạo trong tay đưa cho Lâm Ngạn Tuấn, biểu tình cười làm lành trên mặt làm cho người ta càng nhìn càng muốn cười.
  • Đối với hành động này của Gia Nhĩ, Lâm Ngạn Tuấn trong lòng cười lạnh một tiếng, nghiêng người nói.
  • linyanjun
    linyanjun
    Vào đi.
  • Từ lúc mở cửa nhìn thấy Gia Nhĩ, không khí trong phòng không còn vui vẻ hòa thuận như trước nữa.
  • Hoàng Minh Hạo đen mặt ngồi ở bên cạnh Hứa Lam nhìn hắn nghĩ thế nào cũng không rõ hắn như thế nào còn có thể có mặt mũi xuất hiện ở nhà bọn họ.
  • Nếu không là bọn họ muốn ở bộ lạc này an an ổn ổn qua mấy ngày này lại chuyển nhà bọn họ đã sớm ngay cả Gia Nhĩ cùng nhau thu thập.
  • Nhưng hắn ngược lại không thức thời còn dám xuất hiện ở nhà bọn họ như vậy.
  • jiaer
    jiaer
    Cái này tôi nghĩ năm sau các bạn sẽ dùng đến.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Gì cơ?
  • Những gạo này bị Gia Nhĩ dùng túi da thú chứa tự nhiên nhìn không thấy.
  • jiaer
    jiaer
    Chỉ vài hạt gạo thôi.
  • jiaer
    jiaer
    Các ngươi vừa tới nhất định không có hạt giống này, những thứ này các ngươi cầm năm sau trồng tốt.
  • Giữa những hàng chữ phảng phất thật sự thập phần quan tâm bọn họ, nếu không rõ ràng lắm chuyện hắn làm lúc trước nhất định sẽ cho rằng hắn là một tộc trưởng không tồi.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Không cần đâu.
  • Không phải là hạt giống gạo mà thôi bọn họ cũng có thể lấy được, mới không cần Gia Nhĩ đưa.
  • Chu Chính Đình không chút lưu tình cự tuyệt Gia Nhĩ phảng phất không có nghe được trực tiếp đem những hạt giống kia hướng Lâm Ngạn Tuấn đứng ở phía sau hắn nhét vào trong tay.
  • jiaer
    jiaer
    Các anh cứ lấy đi.
  • xulan
    xulan
    Cầm đi.
  • xulan
    xulan
    (Hạt giống miễn phí không lấy trắng không lấy)
  • Thấy Hứa Lam khuyên Lâm Ngạn Tuấn nhận lấy Gia Nhĩ cười cười quả nhiên giống cái đều tham lợi nhỏ.
  • Xem ra quyết định hôm nay của mình không sai.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Còn gì nữa không?
  • jiaer
    jiaer
    Không......
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Không có việc gì thì về đi.
  • Gia Nhĩ nghẹn ngào, lời vừa định nói ra đã bị Chu Chính Đình chặn lại.
  • Hiện tại mình còn mặt dày mày dạn ở lại nhà bọn họ hình như cũng không tốt lắm.
  • jiaer
    jiaer
    Được rồi.
  • Hôi lưu ra Hứa Lam nhà bọn họ, Garr trên mặt vẫn treo nụ cười biểu lộ trong nháy mắt biến mất.
  • jiaer
    jiaer
    MD, mặt muốn cười đến cứng đờ.
  • Vỗ vỗ mặt mình, mang theo tâm tình tràn ngập khó chịu trở về nhà.
  • Hiện tại mình không thể trêu vào bọn họ, chờ sau này bộ lạc của mình lớn mạnh về sau bọn họ còn tính là cái gì.
  • Nhỏ không đành lòng thì loạn đại mưu, tạm thời nhẫn nại cũng không phải nói mình nhận sợ bọn họ, mình cái này gọi là co được dãn được.
  • Sau này còn phải dựa vào bọn họ giúp mình phát triển bộ lạc.
  • Cũng không biết Gia Nhĩ biết biểu tình của bọn họ sau khi chuyển nhà sẽ đặc sắc cỡ nào.
  • ————————————
  • Khúc nhạc đệm khiến người ta không vui qua đi rất nhanh, nhưng bọn họ đã không còn tâm tư tiếp tục chơi nữa.
  • Hứa Lam vùi mình trong lòng Lâm Ngạn Tuấn, gãi làn da trên cánh tay anh.
14
Không lấy thì phí.